Nghe ba Tống nói, cuối tuần Y Y không về đây mà đi đến chỗ ba mẹ cô ấy.
Buổi tối ăn cơm, Tống Duẫn Hành ngồi cạnh Khương Tri, ân cần giúp cô gắp thức ăn, ngay cả động tác bóc vỏ tôm cũng rất lịch sự, nhã nhặn.
Tống Nghị Quốc ngồi một bên âm thầm quan sát hành động của hai người trẻ tuổi, trái tim phát lạnh, thằng con trai nhỏ của ông, từ nhỏ đến lớn khịa hết người này đến người kia, chẳng để ai vào mắt. Trước kia khi Tống Duẫn Hành còn nhỏ, mỗi lần Tống Nghị Quốc đều bị anh chọc cho tức muốn xỉu, bây giờ ở trước mặt Khương Tri, lại như biến thành người khác vậy.
Thu lại hết các tật xấu, còn chu đáo gắp thức ăn cho con bé, đãi ngộ khác biệt quá rõ ràng, quả nhiên là có vợ thì quên cha.
Tống Duẫn Hành hoàn toàn chú tâm vào gắp đồ ăn cho Khương Tri, cô quá gầy, phải ăn nhiều chút mới tốt. Chú ý tới vẻ mặt nghẹn khuất của ba Tống, anh khẽ cười, bỏ con tôm đã bóc vỏ vào bát ông. Tống Nghị Quốc liếc mắt nhìn con tôm con trai bóc cho mình, hừ nhẹ một tiếng.
“Ba, con dự định đầu năm sau sẽ đính hôn với Khương Tri.” Tống Duẫn Hành nhẹ nhàng nói ra một câu, Tống Nghị Quốc kinh ngạc: “Vội như vậy?”
Khương Tri vừa vào đại học, mặc dù đã thành niên, nhưng chưa đến tuổi kết hôn theo quy định pháp luật. Tống Nghị Quốc nghe xong thì ngẩn người, sau đó mới chợt nghĩ, rồi vẻ mặt ông trở nên rối rắm, ánh mắt nhìn Tống Duẫn Hành có ý gì đó khó nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT