Tống Duẫn Hành ôm Khương Tri từ trong xe ra đã là lúc nửa đêm, bộ lễ phục trên người cô đã bị anh dày vò không còn hình dạng từ lâu, may thay, thân người cô nhỏ bé, Tống Duẫn Hành lấy áo khoác của mình bọc lấy cô một cách kín kẽ.
Lần này Khương Tri bị Tống Duẫn Hành lăn lộn đến thảm thương, vệt nước ở khóe mắt vẫn còn chưa khô, hốc mắt đỏ hồng như mắt thỏ. Lúc này cô đang vùi đầu vào ngực anh ấm ức hừ hừ, khi nãy bị anh đè lâu quá, hai chân của cô, còn có hai cánh tay đến bây giờ vẫn còn tê mỏi, cổ họng cũng kêu đến khàn cả tiếng, người này cứ như người cả trăm năm chưa được ăn thịt vậy, xuống tay không biết nặng nhẹ gì hết.
Đợi đến khi Tống Duẫn Hành ôm Khương Tri tắm xong, lúc bôi thuốc cho cô, anh mới phát hiện chỗ kia của Khương Tri đã bị trầy.
Sáng hôm sau, vì để chuộc tội, người nào đó đặc biệt hỏi cháu gái của mình nên làm thế nào, sau đó tung tăng đi làm bữa sáng. Khương Tri ngủ đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh dậy, còn về ký ức tối qua, cô có thể nhớ lại một chút, người kia đè cô làm ở trong xe, còn cụ thể như thế nào thì Khương Tri quả thật không nhớ ra.
Cô sờ cổ họng, cảm giác thật khó chịu, giọng nói cũng trở nên khàn khàn. Thân thể đau nhức, tê mỏi hệt như bị người khác bạo hành một trận, Khương Tri chậm chạp ngồi dậy, lúc thay đồ mới phát hiện vậy mà trên ngực mình vẫn còn dấu răng rõ mồn một!
Nghĩ đến hành động tàn ác của người kia tối qua, Khương Tri bắt đầu nghi ngờ mình vừa kết hôn thì bị bạo lực gia đình.
-
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT