Lực không mạnh không nhẹ, nhưng cố tình lại nhằm trúng điểm mẫn cảm của Khương Tri. Cơ thể cô run nhẹ, vô thức nắm chặt lấy vai anh, cánh môi đóng mở, âm thanh kiều diễm mềm mại: “Anh còn chưa đồng ý với em.”
“Nếu không chịu thì không làm nữa.” Nói rồi, Khương Tri giơ chân lên quẫy vài cái để kháng nghị.
“Được, một lần thì một lần.” Tống Duẫn Hành cong môi cười, anh không nói lời nào đè lên cái chân đang quẫy đạp lung tung của Khương Tri, bàn tay anh nắm lấy phần điểm tâm thơm ngon mê người mà xoa nắn, ánh mắt dừng trên đường cong tuyệt đẹp của Khương Tri, ý cười nơi đáy mắt thêm sâu, khuôn mặt tuấn tú hơi ngẩng lên, trầm giọng nói: “Anh phát hiện nó lớn hơn một chút rồi.”
Không giống như lần đầu tiên của hai người, lúc đó Tống Duẫn Hành sợ sờ nhiều quá sẽ không còn nữa, nhưng xem ra, thật sự là vật nhỏ kiều mị đáng yêu.
Người con gái dưới thân nhắm hai mắt, hàng mi cong dày vì căng thẳng mà run nhè nhẹ, cô còn có ý định muốn bịt hai tai lại.
Tống Duẫn Hành nói xong, cố ý dùng đầu ngón tay xoay vòng quay hạt đậu đỏ mê người kia, Khương Tri quả thật chịu không nổi động tác cám dỗ này của anh, hai má sớm đã đỏ ửng, đôi chân dài thon thả động đậy vài cái, cô sắp xấu hổ đến muốn khóc rồi: “Anh có thể nhanh một chút không?”
Nghe vậy, cánh môi hơi mím lại của người nào đó cong lên, từ cổ họng phát ra tiếng cười vui vẻ trầm thấp, từng nụ hôn nhỏ vụn rơi trên khuôn mặt lo lắng, căng thẳng của Khương Tri, đồng thời anh cũng thấp giọng an ủi cô: “Ngoan, chúng ta từ từ thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT