Trên đường về, Khương Tri mệt mỏi dựa vào vai Tống Duẫn Hành, động tác ôm lấy cánh tay của anh có chút giống như mấy bạn nhỏ. Bận rộn cả một ngày, lúc này Khương Tri chỉ muốn ôm lấy anh nghỉ ngơi.
Đối với sự ỷ lại đột ngột của vợ, Tống Duẫn Hành mỉm cười, anh đau lòng cầm lấy bàn tay cô, không quên hỏi: “Có phải ở Trung Cảnh bị ăn hiếp không?”
Cô vợ bé nhỏ anh nâng niu trên lòng bàn tay, làm sao có thể để người khác ức hiếp.
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của người đàn ông bên cạnh, anh thật sự đặt câu nói kia của cô vào trong lòng. Khương Tri suy nghĩ, cân nhắc hồi lâu mới nhàn nhạt mở miệng, “Nếu như bị người khác ác ý chèn ép, nhưng lại phải nhịn xuống, thì em nên làm thế nào?”
Chân mày Tống Duẫn Hành hơi nhướng lên, không suy nghĩ liền nói: “Trong từ điển của anh không có từ nhịn, nếu như đụng tới giới hạn anh lập tức trở mặt ngay.”
Khương Tri im lặng một lúc, chân mày hơi nhíu lại: ”Nếu như trở mặt bị đuổi thì làm sao?”
Nghĩ đến những lời Dương Á Như nói với cô hôm nay, là sự uy hiếp vô hình, nhưng đúng là đã bắt trúng điểm yếu của Khương Tri.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT