Chuyện đã đến nước này, Du Hạ cũng đã học được cách bình tĩnh... Bình tĩnh cái con khỉ!
Cô ôm thùng giấy đứng đơ tại chỗ, âm thầm siết chặt miếng vải nhung cầu vồng trong tay. Nhưng không muốn thua kém về khí thế, nên lần này cô không hề né tránh ánh mắt anh, ngược lại còn bướng bỉnh nghênh đón: “... Còn chuyện gì sao?” 
Lúc này Khuất Lịch Châu hơi cúi đầu, chậm rãi dời mắt từ gương mặt xuống bàn tay đang nắm chặt miếng vải nhung của cô, rồi đột nhiên nheo mắt một cách đầy ẩn ý.
Ngay tức khắc, cảm giác tim đập dồn dập như trống trận đột ngột giáng xuống.
Du Hạ vô thức siết chặt ngón tay hơn, cứ tưởng mình sắp bị anh nhìn thấu, ai ngờ ngay sau đó Khuất Lịch Châu chỉ hờ hững mỉm cười liếc cô một cái, nhắc nhở: “Vết thương trên tay em, không cần xử lý sao?”
Vết thương? Vết thương gì? Du Hạ ngơ ngác vì lời anh nói.
Cô vô thức cúi đầu cong ngón tay lên xem, mãi một lúc sau mới nhớ ra đó là vết cắt mà cô cố ý tạo ra để hù dọa người giúp việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play