*
Cố Thanh Giác tâm trạng cực kỳ tốt khi nhìn Bạch Vân Mạc bị Nhị sư huynh nhà mình xách đi. Rất nhanh, y liền quẳng cái nan đề “Giữa nhãi con và y chỉ có thể giữ lại một, rốt cuộc nên chọn ai” ra sau đầu. Dù sao thì, có một tiểu miêu miêu ngốc nghếch như thế bên cạnh, Nhị sư huynh chắc chắn sẽ không còn lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào y nữa.
Ân Minh Chúc thấy y khôi phục tâm trạng thì cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Hắn thực sự không muốn lại phải trả lời mấy câu hỏi kỳ quái kia nữa. Rõ ràng là chuyện không có khả năng xảy ra, vậy thì sao còn phải băn khoăn làm gì?
Nhưng mà, Bạch Vân Mạc nói cũng đúng. Sư tôn thân thể không khỏe, lúc này có làm gì kỳ quái cũng không đáng ngạc nhiên. Đạo lữ như hắn thì phải tinh thần phấn chấn để dỗ dành, tuyệt đối không thể khiến sư tôn cảm thấy không vui.
Cố tiểu ngốc đã sớm quên khuấy chuyện vừa rồi, mặt mày hớn hở nhìn theo bóng dáng ôn nhu của Nhị sư huynh dần khuất xa. Y than nhẹ một tiếng rồi nói: "Lâu rồi không gặp Đại sư huynh, gần đây trong tông môn có chuyện gì khiến huynh ấy bận rộn sao?"
Mấy ngày nay y chỉ lo ở bên nhãi con bồi dưỡng tình cảm, tiện thể nhân lúc không bị Nhị sư huynh phát hiện mà tránh uống đan dược. Thành ra, y không để ý đến việc Đại sư huynh đã lâu không xuất hiện. Chẳng lẽ là bế quan rồi?
Trong số các sư huynh đệ bọn họ, chỉ có Tam sư huynh thích bế quan trong Kiếm Trủng. Không lẽ lần này Đại sư huynh cũng bị Tam sư huynh ảnh hưởng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play