Cho đến khi cầm giấy chứng nhận kết hôn từ cục dân chính bước ra, tôi vẫn còn cảm thấy ngơ ngác.
Thế mà tôi lại kết hôn với Trần Tỉ Việt.
Chuyện này để bị lộ ra ngoài, chắc chắn người ở nửa cái Bắc Kinh này sẽ bị dọa chết mất.
À, tôi còn vác bụng bầu mà kết hôn nữa.
Chắc điều này sẽ khiến nửa thành phố sốc nặng.
Sau khi Trần Tỉ Việt gọi facetime cho ông nội xong, anh ấy quay lại thấy tôi vẫn đang ngẩn người liền vòng tay qua eo tôi một cách tự nhiên.
- Phụ nữ đang mang thai mà đứng trên bậc thềm như vậy, rất nguy hiểm đấy em có biết không?
Hành động này quá mức thân mật khiến tôi không biết phải làm sao, tôi vô thức định thoát ra khỏi vòng tay của anh ấy.
- Anh đừng có động tay động chân như vậy…
- Trần phu nhân.
Trần Tỉ Việt cúi thấp đầu, đôi môi mỏng của anh ấy khẽ lướt qua đầu mũi tôi.
- Chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp rồi, hành động này của anh là đang thể hiện tình cảm với vợ mình, đây là hành động đáng được khen ngợi mà.
Giọng anh ấy trầm thấp, còn ẩn chứa ý cười.
Nhất là khi chữ “vợ” được nói ra từ miệng của anh ấy, nghe vừa ngọt ngào vừa mờ ám.
Gương mặt tôi vô thức đỏ ửng lên, tôi không kiềm chế được mà nhớ đến đêm điên cuồng hôm đó.
Khi anh ấy khẽ thở dồn dập bên tai tôi, thì lúc này tôi mới biết rằng…hóa ra đàn ông cũng có thể rên rỉ.
- Ngẩn người làm gì vậy? Em đang nhớ đến ai sao?
Eo tôi bị anh ấy giữ chặt, nhẹ nhàng xoa như một hình phạt nhỏ.
Khi nghe đến chữ “ai”, tôi có chút chột dạ phản xạ lại ngay:
- Đứa trẻ không phải của anh!
Nói xong, tôi mới giật mình nhận ra bản thân vừa lỡ lời.
Ngẩng đầu lên, tôi lập tức đối diện với gương mặt tối sầm của Trần Tỉ Việt.
Ánh mắt ấy, như thể anh đang muốn nuốt sống tôi vậy.
- Trang Vũ Miên, chúng ta đã kết hôn rồi mà em vẫn còn tơ tưởng đến thằng cha sáu múi đó à?
- Ờ…thì, chỉ là nghĩ vu vơ thôi…nghĩ vu vơ thôi mà.
Thế nhưng ánh mắt của Trần Tỉ Việt lại càng trở nên lạnh lùng hơn.
Ủa? tôi vừa nói sai điều gì sao?
Này, do cuộc sống ép buộc thôi mà, kẻ thù không đội trời chung giờ lại trở thành “kim chủ Daddy”…
Chúng tôi đã ký một bản hợp đồng, cuộc hôn nhân này sẽ kéo dài khoảng một năm, anh ấy sẽ trả cho tôi năm nghìn vạn coi như tiền thù lao, còn tôi giúp anh ấy đối phó với chuyện ở trong nhà.
Vì tiền nên tôi phải nhẫn nhìn thôi!
Tôi suy nghĩ một lát, rồi vỗ vỗ vào bộ ngực size 36D của mình và cam đoan:
- Chúng ta chỉ là hôn nhân hợp đồng thôi, một năm sau sẽ ly hôn đến lúc đó đứa trẻ tôi sẽ mang đi, tuyệt đối sẽ không quấn lấy anh đâu! ( truyện trên app t.y.t )
- Chắc anh cũng biết, tôi tuyệt đối không thể thích anh đâu.
Ánh mắt của Trần Tỉ Việt lúc đầu chỉ hơi lạnh lùng.
Thế nhưng giờ đây đột nhiên như hóa băng luôn rồi.
Tên đáng ghét này, sao lại khó chiều đến vậy!
Trần Tỉ Việt hừ lạnh một cái, giọng điệu khó mà phân biệt được là vui hay giận:
- Thế mà em lại nghĩ thoáng thật đấy.
- Đúng vậy, để không làm phiền “kim chủ” của mình mà! Tôi sẽ làm tròn bổn phận của mình!
Tôi nhanh chóng thể hiện sự trung thành của mình.
- Tận tâm tận lực sao? Vậy em cũng sẽ hoàn thành nghĩa vụ cơ bản của một người vợ chứ?
- Nghĩa vụ gì?
- Thì là ngủ cùng với tôi.
Tôi trợn trừng mắt:
- Tôi đang có thai đấy! Sao…sao có thể cùng anh!
Trần Tỉ Việt cười khẩy:
- Có thai thì đã sao chứ? Chẳng phải em còn miệng sao?
Tôi sững sờ một lát.
Khi tôi kịp phản ứng thì cả gương mặt đã đỏ bừng rồi.
- Trần Tỉ Việt, anh thật vô liêm sỉ….
Câu còn chưa dứt, Trần Tỉ Việt đột nhiên cúi đầu xuống và hôn tôi.
Một nụ hôn hung hăng mang theo cơn giận không thể giải thích được, anh ấy hôn đến mức khiến môi tôi đau đớn.
Tôi đã rên rỉ rồi nhưng anh ấy vẫn giữ chặt phía sau đầu tôi rồi lại càng hôn cuồng nhiệt hơn nữa.
Cuối cùng, tôi phải cắn anh ấy một cái thì mới đẩy anh ra được và tức giận nói:
- Trần Tỉ Việt, kỹ thuật hôn của anh vẫn tệ như vậy, giống như cái đêm đó…
Đệch!
Miệng nhanh hơn não rồi!
Đối diện với ánh mắt thăm dò của Trần Tỉ Việt, tôi lập tức chuyển chủ đề:
- À …so với đêm đó không bằng với nụ hôn của nyc tôi!
Để chọn giữa việc tự làm khổ mình với lộ bí mật thì tôi thà chọn tự làm khổ mình còn hơn.
Nghe tôi nói vậy, Trần Tỉ Việt giận đến mức bật cười:
- Trước mặt chồng mới cưới mà cứ một câu lại nhắc đến bạn trai cũ, em giỏi lắm Trang Vũ Miên à…em giỏi lắm.
- Em thật sự tưởng rằng ông đây không tìm được thằng cha bạn trai cũ của em sao?
Dĩ nhiên là không thể tìm được rồi.
Người đó đâu có thật, sao có thể tìm được chứ?
Tôi chẳng tin, Trần Tỉ Việt lại có khả năng thần thánh đến mức đó!