Tháng bảy trời nắng như đổ lửa, Nhan Đài đang đỡ Liễu Vân Nguyện lên xe ngựa. Chưa vội lên theo, hắn ta còn đứng lại trò chuyện với Liễu Ứng Cừ.
“Nhan huynh, giờ đã là tháng bảy. Đến Vĩnh An huyện, huynh nhớ gom thêm lương thực để trữ trong kho của huyện nha, đừng quá tiếc tiền.” Liễu Ứng Cừ ngẩng đầu nhìn trời nói.
Nhan Đài nghe những lời này có chút không hiểu: “ Ta thấy năm nay thời tiết khá tốt.”
“Lũ mùa hè vẫn chưa tới, nửa tháng nay trời không có mưa.” Liễu Ứng Cừ nói, ánh mắt đầy lo lắng. “Ta cảm giác không ổn lắm. Cẩn thận vẫn hơn.”
Nhan Đài nghe xong liền gật đầu đồng ý, vẫy tay chào tạm biệt Liễu Ứng Cừ và Thẩm Thanh Ngô rồi lên xe rời đi.
Trên đường về nhà, Thẩm Thanh Ngô trên tay đang nghịch một mảnh vải của áo Liễu Ứng Cừ hỏi: “Phụ thân sao vẫn chưa về nhà?”
Liễu Ứng Cừ biết phụ thân của Thẩm Thanh Ngô là đi mua lương thực, chuyến đi này tốn mất vài tháng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play