“Tướng quân cần gì phải sợ, Hoàng đế và dân chúng Đại Chiêu đều là lũ hèn nhát.” Gã vạm vỡ này tên Khâu Nguyên, gã ta nở nụ cười khinh khi: "Nếu không phải vì nước Thanh của chúng ta không có đủ lương thực dự trữ thì đã đánh bại Đại Chiêu lâu rồi.”
Đại Chiêu lập quốc đã lâu, các đời vua gần đây đều không phải bậc anh minh, có được một vị vua tài cán bình thường đã được xem là phúc của Đại Chiêu, đa số đều là bạo quân và hôn quân, Đại Chiêu đã có trăm ngàn kẽ hở lâu rồi.
Chiêu Liệt Đế mới lên ngôi, năm nay chỉ mới 26 tuổi. Trước đây nước Thanh không hề biết tới ngài ta, nào ngờ tiên đế lại đẩy một vị hoàng tử bình thường lên ngôi, khiến nước Thanh phải suy nghĩ không thôi.
Bọn họ cũng biết tin của các đại thần trong triều, người thì già, kẻ thì bệnh. Nghĩ đến các triều thần Đại Chiêu, ánh mắt Khâu Nguyên toát lên vẻ dè chừng.
Gã ta chạm vào vết thương trên vai, đôi mắt hiện vẻ hung ác.
Đây là vết thương do Thẩm Ưu - khi đó vẫn đang là Thám Hoa - gây ra, lúc tiên đế còn tại thế.
Rời khỏi nước Thanh, bước vào đường lớn của Đại Chiêu, con đường trở nên bằng phẳng hơn. Tướng quân trẻ tuổi cưỡi ngựa, thấy chiếc bánh xe lớn bệ vệ, tĩnh lặng nằm ngoài ruộng, nó cuốn dòng nước lên, tưới từng chút xuống ruộng bậc thang, mạ non xanh mơn mởn, dòng nước chảy róc rách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play