Lúc Liễu Ứng Cừ về nhà, từng nhà từng hộ trong thôn đã thắp đèn, còn có cụ ông nằm trên chiếc ghế đặt ngoài sân, tâm sự với người nhà.
Ông cụ lải nhải: "Phải coi chừng mấy mảnh đất nhà ta, tiền chúng ta kiếm được sẽ bị sung công, các con phải tin đấy. Sau này các con tiêu xài phung phí, nếu sung công mà vẫn còn dư thì đem đi tích góp, huynh đệ trong nhà phải hòa thuận với nhau, đừng gây sự. Đúng rồi, mai chưng trứng ăn cơm.”
“Cha, con nấu nước ấm rồi, vào ngâm chân đi!”
Tính cách Liễu Ứng Cừ rất lạ: hắn có thể thích nghi với nhịp sống nông thôn chậm rãi, cũng có thể ngắm nhìn cảnh phồn hoa ở huyện thành.
Hắn cũng định về nhà ngâm chân. Sau núi còn một ít thảo dược, có thể hái về để ngâm chân.
Chu đại thúc trong thôn biết lợp ngói, cả bốn gian phòng nhà họ đều bị dột ít nhiều, sáng mai hắn sẽ đi kêu Chu đại thúc sang lợp ngói lại cho kín.
Ngoài phòng khách và phòng bếp ra, nhà họ còn bốn gian phòng. Đàm Đại Nương một gian, Liễu Ứng Cừ ở riêng một gian, Liễu Vân Hoa và Liễu Vân Nguyện chung một gian, chừa một gian để chứa đồ đạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play