Con hẻm mà Liễu Ứng Cừ và Thẩm Thanh Ngô đang đứng có hơi tối, vách tường loang lổ, rớt vài khối đất vụn. Thẩm Thanh Ngô ôm eo Liễu Ứng Cừ, hắn đành phải cúi xuống nói với y: “Ta đi phụ việc đã, đệ mới về quê xong, nên nghỉ ngơi cho khỏe.”
Thẩm Thanh Ngô vẫn ôm chặt, quyến luyến không rời: "Chàng không thể ở bên ta lâu một chút sao."
Liễu Ứng Cừ thầm nghĩ 'ta cho đệ ôm eo rồi đó', thật ra một loạt hành động của Thẩm Thanh Ngô khi nãy cũng khiến hắn thấy luống cuống.
“Ta đi giúp một tay đã.” Thẩm Thanh Ngô bám lấy Liễu Ứng Cừ, hắn nói một cách khó nhọc, bởi vì Thẩm Thanh Ngô ôm eo hắn siết quá.
Hắn không thở được.
Thẩm Thanh Ngô chọc phần thịt trên eo hắn, phát hiện phần eo hắn rất đẹp, có đường có nét, mặt y đỏ rần, thẹn quá hoá giận: "Phụ việc, phụ việc, chàng chỉ biết đi phụ việc thôi.”
Thẩm Thanh Ngô ngước lên, làn sương giăng kín đôi mắt phượng, khuôn mặt phớt hồng ấy càng thêm phần thu hút, y đặt tay Liễu Ứng Cừ lên eo mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play