Thị trấn nhỏ chìm vào giấc ngủ say, chỉ còn lại ánh đèn vàng ấm áp tỏa ra thứ ánh sáng mờ nhạt, dịu dàng bao phủ không gian.
Hơi ấm từ máy sấy tóc làm người ta thư thái. Kỳ An mơ hồ cảm thấy buồn ngủ, hàng mi khẽ rủ xuống, mí mắt nặng trĩu, cuối cùng cứ thế mà ngủ thiếp đi.
Tóc gần như đã khô, Trần Trạch Dã không nỡ đánh thức cô, nửa cúi người, cẩn thận bế cô lên.
Mỗi bước chân đều nhẹ như không, sợ làm cô thức giấc. Đến khi thực sự ôm cô vào lòng, cậu mới nhận ra cô gầy đến nhường nào. Xương bướm phía sau lưng nhô lên rõ ràng, cánh tay mảnh đến mức tưởng như chỉ cần hơi mạnh tay một chút cũng có thể làm đau cô.
Đặt Kỳ An xuống giường, Trần Trạch Dã đem góc chăn kéo lên ngay ngắn, che chắn hơi lạnh ban đêm. Dưới ánh đèn mờ, cô gái nhỏ vẫn trắng nõn đến chói mắt, hàng mi dài rợp bóng. Bộ dáng ngoan ngoãn này khiến lòng người ta trở nên mềm mại, không nỡ rời đi.
Lần này, thật sự phải đi. Chiếc xe đã chờ sẵn bên ngoài.
Trần Trạch Dã nhìn Kỳ An thật sâu, ánh mắt mang theo quyến luyến khó nén. Lòng bàn tay nhẹ nhàng lướt qua thái dương của cô, như muốn khắc ghi từng đường nét vào trong tâm trí.
Cuối cùng, ngọn đèn cuối cùng cũng tắt đi. Trong bóng tối, cậu lặng lẽ nói một câu: "Ngủ ngon."
*
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT