Đêm nay bầu trời không có lấy bất cứ một ngôi sao, ánh trăng hơn phân nửa bị tầng mây che khuất. Thị trấn nhỏ tiêu điều và yên tĩnh dưới ánh đèn đường mờ nhạt. Hai người đứng ở giao lộ cuối cùng, chờ đèn đỏ.
Kỳ An nửa tựa vào cột điện phía sau, cúi đầu, tâm tư rõ ràng không quá tập trung.
Lúc này, gió lại thổi mạnh hơn, khiến chóp mũi và trán của cô dần ửng hồng vì lạnh. Sợ cô lại bị cảm lạnh, Trần Trạch Dã vươn tay kéo cổ áo Kỳ An cao hơn trước, ngón tay vô thức quấn quanh mấy lọn tóc của cô: “Lại ngẩn người cái gì thế?”
Kỳ An mím môi, che giấu: “Không có gì.”
Tối hôm đó, lượng khách không nhiều lắm. Sau khi quét dọn vệ sinh xong, Kỳ An không có việc gì làm, liền ngồi trước quầy, làm tập đề thi mà thầy Từ giao cho cô.
Trần Trạch Dã ngồi bên cạnh, tựa vào vị trí gần cửa sổ. Đôi chân dài vắt chéo tùy ý, một nửa gương mặt chìm trong bóng tối càng làm nổi bật những đường nét sắc bén. Cậu không chơi game, cũng không nhìn điện thoại, đôi mắt đen nhánh chỉ chuyên chú dừng lại trên người cô.
Đề thi này khá phức tạp và rườm rà, độ khó so với bài tập ngày thường cao hơn hẳn một bậc. Kỳ An suy nghĩ mãi vẫn bế tắc, đôi lông mày vô thức nhíu lại thật chặt.
Nửa tiếng trôi qua, ba câu đầu miễn cưỡng hoàn thành, nhưng câu thứ tư lại rơi vào phần điện từ trường – chủ đề cô không giỏi nhất. Đọc đi đọc lại câu hỏi bốn, năm lần  mà vẫn không có chút manh mối, ngược lại còn bắt đầu cảm thấy buồn ngủ.
Mí mắt nặng trĩu như bị đổ chì, Kỳ An liên tục ngáp dài. Thấy vậy, Trần Trạch Dã đứng dậy, đi đến bên cạnh cô. Cậu hơi cúi xuống, nhẹ nhàng vén phần tóc mái trước mắt cô sang một bên, giọng nói trầm thấp cất lên: “Có phải mệt rồi không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play