Câu hỏi bất ngờ của Tô Dung khiến Vương Kiến Quốc khựng lại, ngập ngừng trả lời: “... Có lẽ vì mất điện?”
Theo quy tắc, khu đồ dùng gia đình không bao giờ mất điện, nhưng vì chưa rõ quy tắc này có thật hay không, Vương Kiến Quốc vô thức ghi nhớ chi tiết "mất điện" này.
Sắc mặt của Tô Dung ngày càng khó coi, cô tiếp tục hỏi: “Nếu ngay cả khu đồ dùng gia đình - nơi không bao giờ mất điện - cũng bị mất điện, vậy thì những khu vực khác của siêu thị sẽ thế nào?”
“Dĩ nhiên cũng mất điện rồi!” Triệu Bằng gần như sụp đổ: “Cô mẹ nó rốt cuộc đang nói cái gì thế? Có phải đã bị ô nhiễm rồi không?”
Tô Dung bất lực thở dài. Cô không cố tình kéo dài thời gian mà chỉ đang cố gắng làm rõ suy nghĩ của mình: “Nếu toàn bộ siêu thị đều mất điện, thì hệ thống làm lạnh ở khu thủy sản có phải cũng không còn hoạt động hay không?”
Câu nói này khiến Vương Kiến Quốc lập tức hiểu ra: “Ý của cháu là, có vài loài hải sản ở khu thủy sản đã thoát ra ngoài?”
“Nhưng không phải quy tắc đã nói rằng khi hải sản thoát ra ngoài thì nó cũng hoàn toàn an toàn hay sao?” Giọng Triệu Bằng lạc đi, gần như muốn bật khóc, trong lòng cũng mơ hồ đoán ra khả năng tuyệt vọng ấy.
Nghĩ đến quy tắc đã sớm chuyển thành màu đỏ tươi kia, khóe miệng Tô Dung nhếch lên: “Nếu quy tắc đó là giả thì sao?”
“Vậy thì có nghĩa là, những loài hải sản bò ra khỏi bể nước... cực kỳ nguy hiểm.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT