“Lên giường nhanh!” Vương Kiến Quốc lập tức phản ứng, quả quyết ra lệnh.
“Còn Hoàng Đào thì sao?” Tô Dung không nhịn được hỏi.
Trong tình thế nguy cấp, rõ ràng Triệu Bằng chẳng buồn quan tâm đến kẻ đã bị ô nhiễm: “Lo cho cô ta làm gì? Cứ để cô ta chết đi!”
Vương Kiến Quốc ngần ngừ một lát, rồi quay lại kéo Hoàng Đào lên một chiếc giường cùng Tô Dung, sau đó cả hai nhanh chóng trở về giường của mình, không quên chỉnh đôi giày cho ngay ngắn.
Không ai dám thốt nên lời. Chỉ có Hoàng Đào liên tục giãy giụa, đập mạnh vào thành giường quan tài và gào thét: “Thả tôi xuống! 「Thần」 đến rồi! 「Thần」 đến để đưa tôi đi!”
Trong bóng tối tĩnh mịch, chỉ còn tiếng vùng vẫy và tiếng hét của cô ta.
Đột nhiên, một tiếng “Rầm!” vang lên, rồi Hoàng Đào đột nhiên im bặt. hoàn toàn
Từ đó, trong bóng tối không còn bất kỳ âm thanh nào khác.
Tô Dung bịt chặt miệng, cuộn mình trong chiếc giường quan tài, cố gắng hít thở thật khẽ để không tạo ra bất kỳ tiếng động nào. Cô cảm giác được luồng không khí lạnh lẽo đang bao trùm quanh mình, như thể ánh mắt của 「Nó」 đang chiếu thẳng vào cô!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play