Lăng Sương vốn luôn tin vào sự tự do, dù quyết định bỏ trốn của Liễu Tử Thiền có ngốc nghếch, cũng coi như là một cách để theo đuổi tự do cho bản thân. 
“Cũng không hẳn. Muội chỉ nghe qua cũng biết Đổng Phượng Cử chẳng phải thứ tốt đẹp gì. Liễu Tử Thiền mà thật sự bỏ trốn theo hắn, chẳng qua là từ cái hố lửa này nhảy sang cái hố lửa khác mà thôi.”
Thái Hoạ nghe xong, mỉm cười gật đầu.
“Đúng vậy, nàng ấy ở lại Liễu gia, ít nhất vẫn được no ấm, là tiểu thư đích xuất, dù gả nhầm, cũng không đến mức quá tệ. Mẫu thân nàng tuy gây áp lực cho nàng, nhưng cũng sẽ lo chuyện hôn nhân của nàng, sau này cũng có của hồi môn bên người.”
“Nhưng bỏ trốn theo Đổng Phượng Cử, vậy thật sự là tự chặt đứt tất cả, trắng tay không còn gì.”
“Một khi trượt chân, liền rơi vào vực thẳm không đáy. Khanh Vân nói sa vào nhà chứa, thật sự không phải để dọa người đâu."
“Nếu không, hành vi lừa gạt con gái nhà lành như Đổng Phượng Cử, sao theo luật lại bị xử lưu đày? Chính vì có quá nhiều nữ tử nhà lành bị lừa gạt, hủy hoại cả đời như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play