Ngày hôm sau chính là lúc Hoàng gia đích thân đến trường săn. Quan viên tùy giá kéo đến hàng ngàn hàng trăm, trường săn được phong tỏa đến con ruồi cũng không lọt. Tiểu thư như các nàng đều phải ở lại trong biệt uyển của Tiêu gia.
Chỉ có những quan viên trong danh sách mới được phép tiến vào trường săn đồng hành cùng giá vua. Còn có Liễu gia, Tiêu gia có chút quan hệ với tông thất cũng được phép vào, được coi như một vinh dự to lớn.
Nhàn Nguyệt không ngờ các nàng không cần tham gia vào việc trọng đại này, ngược lại cũng thảnh thơi hơn, ở trong phòng, lại nằm trên giường cùng Đào Nhiễm tán gẫu vài câu. Thấy Lăng Sương thay y phục, hỏi nàng: "Muội lại ra ngoài làm gì? Đừng có mà đến gần trường săn, cẩn thận muội bị bắt đấy."
Lăng Sương cũng thật thà: “Muội đi trả ngựa tiện thể tìm Thái Hoạ chơi. Chuyện của Khanh Vân tỷ ấy cũng giúp sức nữa, muội còn phải chuẩn bị quà tạ ơn tỷ ấy nữa.”
Nhàn Nguyệt chê bai nói: “Muội biết chuẩn bị quà? Thôi đi!”
Nàng thuận tay chọn từ đống trang sức mình đang chơi một món, chính là một cây trâm hoa linh lan bằng bạch ngọc. Những bông hoa tựa như chiếc chuông nhỏ, trắng muốt như ánh trăng, lá làm từ phỉ thúy, nước ngọc tốt, mềm mại như sắp nhỏ giọt, không quá bắt mắt, nhưng lại khiến người ta yêu thích không rời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT