Tính tình Tần Dực lạnh lùng quả thực không phải chỉ là lời đồn. Hắn hiểu rõ tính khí của Triệu Cảnh, nên với đề nghị này chẳng mấy hứng thú: "Triệu Cảnh sẽ không thả đâu."
Lăng Sương khích hắn: "Ngươi đừng nói mấy lời nhụt chí như vậy chứ. Cách là do người nghĩ ra mà. Đến câu đố khó như vậy ngươi còn giải được, đối phó Triệu Cảnh chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?"
Tần Dực cũng kỳ lạ. Dù kiêu ngạo, nhưng không có sự ngông cuồng hời hợt của con cháu thế gia như Triệu Tu. Hắn rất thực tế, bị nàng khích cũng chỉ thản nhiên nói: "Để ta xem đã."
Lăng Sương còn định nói thêm, Như Ý ở bên kia lén lút chạy tới. Chỗ này đông người, nàng không dám lớn tiếng tìm người, chỉ dám thì thầm: "Tiểu thư, tiểu thư, người ở đây không?"
Lăng Sương vội vàng chuồn đi nói đôi câu: "Nha hoàn của ta đến tìm ta rồi, không nói chuyện với ngươi nữa." 
Nhưng chưa kịp chạy lại bị Tần Dực túm lấy cổ áo, xách lên.
"Giúp ta truyền lời, Nam Trinh biết ta đến tìm ngươi, nhờ ngươi chuyển lời cho tỷ tỷ của ngươi." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play