Lăng Sương cũng không ngờ hắn thực sự tìm ra đáp án. Thực ra, nàng đưa ra câu đố này, thay vì nói là để kéo dài thời gian, chi bằng nói là để thử tài năng của hắn. Nàng muốn xem vị đứng đầu trong "Tứ Vương Tôn" mà Nhàn Nguyệt nhắc tới, người từng ra vào cung cấm, học cùng các hoàng tử, nhận được sự giáo dục tốt nhất trong số nam nhân thiên hạ như Tần Dực, rốt cuộc có trình độ thế nào.
Nàng mỉm cười hỏi: "Thế còn nữa không? Còn nữa không?" 
Tần Dực bình thản nói: "Chiếu Công Viện Song Tranh có câu cuối: ‘Nam đình hoàng trúc nhĩ bất địch, tá vấn hà thì kham quải tích.’ Câu này khéo léo gợi ý đến tiêu đề của bài thơ thứ hai. Đồng thời, câu đố thứ ba của ngươi cũng nằm trong tiêu đề bài thơ này. Dùng Lý Đường để tìm thơ, dùng trái cam để nhắc ta xem tiêu đề, quả thật khéo léo vô cùng." 
"Bài thơ thứ hai là của Lý Thân thời Đường. Ông từng viết hai mươi bài thơ về Tân Lâu, trong đó bài thứ mười sáu có tiêu đề chính là Nam Đình Trúc."
"Ngươi nói rằng bài thơ này ám chỉ ngươi và ta, bởi ta năm nay hai mươi, ngươi mười sáu, đúng là ứng với bài thơ."
Lăng Sương chỉ cười, không đáp.
Không hổ là Tần Hầu gia, cũng có chút tài năng. Nhưng Lăng Sương vẫn giữ lại một quân át chủ bài cuối cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play