Lần này Hạ Vân Chương bị thương, không có nhiều người biết. Dĩ nhiên hắn vẫn phải báo lên cho Quan gia, nghỉ một ngày để dưỡng thương trong phủ. Nói là dưỡng thương nhưng thực ra cũng có một đống công việc phải xử lý.
Người đắc lực nhất bên cạnh hắn chính là Hạ Tuấn nhưng Hạ Tuấn cũng bị thương nên một số công văn liền giao cho Bỉnh Văn xử lý. Hắn vừa nhận lệnh đi giao một món đồ, chưa đầy nửa khắc đã quay lại. Hạ Vân Chương cũng chẳng buồn ngẩng đầu lên, hỏi: "Có việc gì?" Nhưng lại nghe thấy Bỉnh Văn thận trọng gọi: “Đại nhân.”
Sự thận trọng này không phải là sợ hắn, mà giống như đang nhắc nhở hắn. Hạ Vân Chương vừa ngẩng đầu lên liền vội vàng đứng dậy.
Đằng sau Bỉnh Văn, một chủ một tớ khoác áo choàng, không phải Nhàn Nguyệt và Đào Nhiễm thì là ai.
Hạ Vân Chương biết Nhàn Nguyệt to gan nhưng không ngờ nàng lại đích thân đến đây. Sau khi kinh ngạc hắn không khỏi cảm động.
Nàng là tiểu thư khuê các, việc gặp riêng như thế này đã là phạm phải tội lớn tày trời. Hạ đại nhân làm sao không cảm động cho được!
Thư phòng này là nơi hắn thường dùng để xử lý công việc, đôi khi cũng ngủ lại qua đêm. Dù sao thì hắn cũng ít ở trong phủ. Cuộc gặp gỡ diễn ra vội vàng, khiến Thám hoa lang có chút ngại ngùng. Hắn cũng không nghiêm chỉnh như thường ngày, chỉ mặc một chiếc áo gấm trắng bình thường, không đội mũ, bên tay còn đầy ắp công văn, một chút dáng vẻ tiếp khách cũng không có. Hắn vội vàng giấu bàn tay bị thương ra sau lưng, đứng dậy tiếp đãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play