Hứa Vân Chương chỉ có thể bất đắc dĩ mỉm cười.
“Cũng chỉ có lần đó thôi, gần đây không có công vụ gì nguy hiểm cả.” Hắn giải thích với nàng.
Nhàn Nguyệt hừ một tiếng, không rõ có chịu tin hay không, liếc qua y phục trên người hắn, thấy hắn phong thái hiển hách như vậy, liền biết là sắp vào cung, bèn nói: “Đại nhân quả thật bận rộn.”
Hứa Vân Chương trước mặt nàng vẫn luôn ôn hòa: “Tối nay phải vào cung một chuyến, nhưng sẽ không lưu lại.”
Nhàn Nguyệt châm chọc vài câu, sau đó mới vào chuyện chính: “Phải rồi, gần đây Thính Tuyên Xứ rất bận sao?”
“Chủ yếu là vì vụ mùa xuân.” Hứa Vân Chương vẫn luôn thẳng thắn với nàng: “Lão Hoàng ở Thính Tuyên Xứ tháng trước đã cáo lão hồi hương, giờ Triệu Kình một mình chống đỡ cục diện, hai năm nay sẽ vất vả hơn một chút, chờ người mới trưởng thành thì ổn rồi.”
Nghe đi, toàn chuyện đại sự, mở miệng là tính theo năm, nào biết được đối với nữ tử mà nói, một bữa yến hoa tín đã quyết định vận mệnh rồi, còn có thể chờ nổi vài năm sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT