Người ta thường nói "người gặp chuyện vui thì tinh thần sảng khoái", chuyện của Lăng Sương lần này là một cú sốc lớn đối với nhị phòng nhưng với ;âu Tam phu nhân và hai tỷ muội Ngọc Châu – Bích Châu, thì đây chẳng khác nào Tết, chỉ nói riêng tối hôm qua, Lâu Tam phu nhân đã ngồi kiệu đến Phùng gia, tám chuyện này đến tận nửa đêm mới về, với tài bịa chuyện thêm mắm dặm muối của bà ta, có lẽ chẳng bao lâu nữa kinh thành sẽ đồn ầm lên, rất nhiều "bằng chứng" về việc Lăng Sương hành sự điên rồ đã bị lan truyền, chẳng hạn như trước đây náo loạn từ đường, hay việc nàng và Trình Quân từ nhỏ đã có tư tình, chỉ vì Trình Quân thay lòng đổi dạ nên nàng mới nói những lời kia, còn có chuyện nàng suốt ngày qua lại với Thái Lan – cô nương mồ côi bị đồn là khắc phụ thân mẫu thân của Thái gia, hai người thường xuyên bàn luận về sách vở một cách điên khùng. Tất cả những điều này đều bị Lâu Tam phu nhân tuyên truyền ra ngoài.
Cho nên, sáng sớm hôm đó, ba người họ đã chờ sẵn ở gian ngoài của Lâu lão phu nhân, chỉ để xem một vở kịch hay.
Lâu nhị phu nhân dẫn theo bốn nữ nhi của mình, khoan thai đến muộn, Lâu Tam phu nhân vừa thấy các nàng bước vào cửa liền lập tức đứng dậy, cười nói: "Cuối cùng Nhị Tẩu cũng đến rồi, tối qua ta lo lắng đến mức cả đêm không ngủ đây này. Cháu gái xảy ra chuyện như vậy, làm ta sầu đến muốn hỏng mất, Lăng Sương đã như vậy rồi, cũng không phải chuyện một sớm một chiều có thể vãn hồi. Nhị tẩu nhất định phải bảo trọng thân thể mới đúng a..."
Bà ta tỏ ra thân thiết, giữ chặt tay Lâu Nhị phu nhân, nhưng từng lời thốt ra lại như những mũi dao đâm thẳng vào tim, nếu Trình phu nhân có được một nửa bản lĩnh châm chọc của nàng, có lẽ cũng không đến mức bị Lâu Nhị phu nhân mắng đến ném mũ cởi giáp.
Hai tỷ muội Ngọc Châu và Bích Châu cũng không hề kém cạnh, đã học được trọn vẹn phong thái của mẫu thân mình. Ngọc Châu kéo lấy Khanh Vân, cười nói: "Tỷ tỷ đừng lo lắng, nghe nói Triệu phu nhân là người hiểu đạo lý nhất, chắc chắn sẽ không vì chuyện của Lăng Sương mà giận chó đánh mèo lên tỷ tỷ đâu."
Bích Châu cũng định tiến lên kéo tay Nhàn Nguyệt nhưng dù sao Trương Kính Trình cũng không có phụ thân mẫu thân, nên nàng không tiện nhắc trực tiếp đến tên của nam nhân kia. Hơn nữa, Nhàn Nguyệt chỉ lạnh lùng liếc qua một cái, khiến Bích Châu lập tức hừ một tiếng, bực bội thu tay về.
Ngược lại Lâu nhị phu nhân lại nhẫn nhịn, cười nói: "Ta rất bình thường, nhà ai mà chẳng có mấy đứa nhỏ bướng bỉnh cơ chứ. Sao có thể yêu cầu cả bốn đứa đều sớm hiểu chuyện được chứ? Có Khanh Vân và Nhàn Nguyệt hiểu chuyện bên cạnh ta là đã mãn nguyện rồi, dù Lăng Sương có muộn hai năm cũng không sao, dù sao con bé mới chỉ mười sáu tuổi thôi mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT