Hai người họ đều được Khánh Vân dẫn đi thẳng đến mặt bên khuê phòng. Nha hoàn Nguyệt Hương đã sớm đứng đợi ở đó, kéo rèm lên cho hai người họ.
"Mẫu thân đã đi chơi bài với bọn họ rồi, ta mới vừa đi hỏi xong, còn phải đến một hai canh giờ nữa mới đến giờ dùng bữa tối. Các muội cứ ngồi đợi đây đi, không được phép đi ra ngoài tán gẫu với người khác, vâng lời nhé."
Khánh Vân kéo họ đi vào trong khuê phòng. Quả nhiên, nơi này vừa tinh tế lại vừa ấm áp, có vài cô gái hiền dịu đang ngồi quanh chiếc lư sưởi, thêu thùa. Trên chiếc lư sưởi ấm, còn có một cô bé tầm mười ba mười bốn tuổi ngồi vẽ tranh, dựa vào ánh sáng của cửa sổ. Ai cũng ăn mặc không khác gì so với tỷ muội nhà họ Lâu.
"Đây là Huỳnh Ngọc Cầm muội muội, còn đây là Liễu Tử Thuyền tỷ tỷ..." Khánh Vân lần lượt giới thiệu cho họ.
Có thể thấy, bọn họ đều là những cô gái mang tính cách hiền hòa dịu dàng, cũng không kéo bè kéo cánh. Gia thế của họ cũng không tệ, Liễu Tử Thuyền đại khái là Liễu thị của nhà họ Lang, còn Huỳnh Ngọc Cầm có lẽ không còn họ hàng gì, trên ngọc bội còn mang thêm một cọng dây tua vàng rực.
Khánh Vân có tài năng bẩm sinh như thế, dù đi đến đâu cũng sẽ tìm được một đám hợp với tính cách của nàng, không phân biệt tuổi tác lớn nhỏ, sớm muộn gì cũng có người quay quần bên cạnh nàng, và mọi người đều chơi vui vẻ hòa đồng.
"Muội ngồi xuống trước, ta vừa mới khen muội vẽ đẹp xong, giờ ta phải dạy Huỳnh muội muội vẽ tranh hoa mai, mới có thể bận việc của muội được." Khánh Vân nắm lấy vai Nhàn Nguyệt nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play