“Mới chỉ có một lần mà còn muốn nói bao lâu nữa?” Lâu nhị phu nhân trừng mắt nhìn nàng rồi nói tiếp: “Đừng có lạc đề, tất cả ăn cơm đi, ăn xong rồi trang điểm, đến lúc đó hộp trang điểm để nha hoàn mang vào, giao cho A Tứ trông. Thông thường các yến tiệc sẽ chuẩn bị vài gian phòng cho phu nhân và tiểu thư thay đồ, chỉnh tóc và trang điểm lại. Nếu nhất thời không có thì dùng chung, Nhàn Nguyệt, Lăng Sương, hai đứa cũng đừng có trêu đùa người khác, Nguyệt Hương, Đào Nhiễm, ba đứa hôm nay phải thông minh nhanh nhẹn một chút…”
Đám nha hoàn đều đồng thanh đáp lại.
Lưu nhị phu nhân lại nhắc nhở thêm nhiều quy tắc, nói ra đúng thật dài hơn cả một cuốn sách, thậm chí còn nói đến các món ăn có thể có trên bàn. Mà cũng khó trách bà lại coi trọng như vậy, giống như Nhàn Nguyệt đã nói, hôm nay chỉ là mở đầu, là ngày ra mắt mà thôi. Buổi ra mắt tốt chưa chắc đã có lợi ích ngay, dù sao thì phần quan trọng vẫn còn ở phía sau. Nhưng nếu ra mắt không tốt lại có thể ảnh hưởng đến toàn bộ lễ hội mùa xuân.
Lăng Sương ăn xong trước, nhìn thấy mẫu thân vẫn nói không ngừng, bỗng cười nói: “Sao tự dưng con lại nhớ tới một câu thơ.”
“Câu thơ gì vậy?” Lưu nhị gia tỏ ra hứng thú.
“Tiểu lâu một đêm nghe mưa xuân, chắc chắn mẫu thân đã nghe mưa xuân suốt đêm qua rồi.”
“Mưa xuân gì chứ? Tối qua chẳng có mưa gì cả, ta ngủ rất ngon. Con đang nói gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT