Khi Lục Mạc Ninh bước ra ngoài, đã trông thấy Xương Văn Bách nắm lấy cánh tay của Triệu Phi Y, trông vô cùng tức giận, nhưng cũng chỉ đè nén tiếng gầm xuống thấp: “... Tại sao? Rõ ràng trước đây đã nói rõ rồi mà, có phải nương ép nàng không? Có phải nương bảo nàng đến uy hiếp ta không? Cái gì mà không nạp thiếp thì sẽ hòa ly với ta chứ? Triệu Phi Y, chẳng lẽ thời gian bốn năm, vẫn không đủ để sưởi ấm trái tim nàng sao? Nàng nói đi?”
Triệu Phi Y rủ mắt, dù cho nam tử phía trên lúc này giống như một con sư tử điên loạn, nàng ta vẫn như ngày thường, khuôn mặt nhỏ nhợt nhạt, một vẻ mặt bệnh tật.
Nghe vậy, Triệu Phi Y cũng chỉ nhàn nhạt đáp: “Nếu chàng không muốn hòa ly thì hưu ta cũng được.”
Lời nói của Triệu Phi Y vừa dứt, nam tử vốn đang gầm lên giận dữ đột nhiên cứng đờ cả người, giọng nói và cơn thịnh nộ đột ngột dừng lại, như thể mọi cảm xúc đều đã bị rút cạn, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm nàng ta, một lúc sau, mới khàn giọng, lầm bầm một tiếng: “Đã nhiều năm như vậy rồi, quả nhiên… Nàng vẫn không thích ta có đúng không, được thôi, nàng muốn hưu thư, được, ta sẽ viết cho nàng ngay!”
Dường như cơn giận dữ đã lên đến cực hạn, Xương Văn Bách buông lỏng cánh tay Triệu Phi Y ra từng chút một, nghiến răng, lùi lại từng bước từng bước.
Những nha dịch xung quanh muốn tiến lên, nhưng lại không dám, có lẽ là vì trước đó đã bị Xương Văn Bách quát một lần.
“Đại nhân, ngài đừng hành động thiếu suy nghĩ…” Nha dịch lo lắng nói nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play