Rắn Đen thè cái lưỡi rắn ra, chậm rãi dựng thân dậy trườn khỏi cổ tay Lục Mạc Ninh, ló cái đầu nhọn ra khỏi mép bàn đá, đôi mắt rắn sắc bén nhìn chằm chằm vào Hồng Quảng Bình, kẻ vẫn chưa phát hiện ra hắn.
Hồng Quảng Bình thấy Lục Mạc Ninh còn đang đỡ trán, thì hỏi dò: “Đại nhân? Ngài đang ngủ sao? Hay là… Để thuộc hạ bế người về cũng được ạ.”
#
Hồng Quảng Bình xoa xoa tay, lần đầu tiên gặp Lục đại nhân đã bị khí thế của đối phương áp chế hoàn toàn, hiếm khi được nhìn thấy bộ dạng yếu đuối này của đại nhân, điều này khiến hắn ta có chút phấn khích, nghĩ đến dáng vẻ đại nhân nằm trong lòng, liền cảm thấy máu trong người sôi sùng sục lên.
Lục Mạc Ninh vốn dĩ rất xinh đẹp, giờ say rồi, đôi mắt lim dim, khuôn mặt trắng trẻo thanh tú càng thêm non nớt, có vài sợi tóc đen rũ xuống bàn đá, chọc cho Hồng Quảng Bình ngứa ngáy tay chân, gọi một tiếng, thấy Lục Mạc Ninh không trả lời, lập tức muốn đến giúp đối phương vuốt lại tóc.
Tang Bồi chau mày, khóe mắt lướt qua thì thấy cái thứ đang cuộn tròn kia, liền lặng lẽ quay đầu lại, thu tay về.
Quả nhiên, giây sau liền vang lên tiếng hét “A” của Hồng Quảng Bình, cúi đầu xuống, đã thấy trên mu bàn tay có hai vết răng, nếu không phải hắn ta lùi lại nhanh, e là đã chảy máu rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play