Mãi cho đến khi trời tối rồi Rắn Đen vẫn còn xem xét về cái suy nghĩ ấy, hắn không khỏi không suy nghĩ, nếu như năm xưa bên cạnh hắn có một tên nho sĩ chua ngoa nhưng không chỉ biết nói mấy lời đạo đức nhân nghĩa như vầy, vừa thông minh vừa tinh tường, cũng không bị câu nệ bởi thế tục, không chơi trò trung thần.
Gian xảo nhưng không mất đi sự lương thiện, đây chính xác là hình tượng thần tử hắn từng mong mỏi nhất nhất nhất nhất trong lòng mình.
Do đó, vào đêm khuya Lục Mạc Ninh nằm trên giường trong quán trọ, y cảm thấy lông tóc toàn thân dựng đứng lên, như thể bị ai đó nhìn chằm chằm liên tục.
Lục Mạc Ninh nhắm mắt lại, rồi thình lình mở trừng mắt, quả nhiên bắt gặp ngay ánh mắt nồng cháy như thể muốn nuốt chửng y của Rắn Đen trong bóng tối, Lục Mạc Ninh nhớ đến câu nói “Uống với gia một chén nào, tiểu mỹ nhân” trong cái đêm Rắn Đen biến thành người, trước khi kịp phản ứng lại, y đã giật lấy thân rắn ném nó bay thẳng ra ngoài.
Rắn Đen: …
Sáng hôm sau, Lục Mạc Ninh rửa mặt xong, thay áo đạo sĩ, vẻ mặt tươi tỉnh, chỉ là khi bước ra khỏi quán trọ, cuối cùng cũng nhớ ra một chuyện mà y đã quên.
Lục Mạc Ninh cúi đầu, sờ vào chuỗi hạt gỗ, chuỗi hạt siết chặt, rồi xoay một vòng, lại xoay ngược đầu có nút thắt ra sau, hiển nhiên là muốn chiến tranh lạnh đến cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play