Một nén nhang sau, đám nha dịch do tên đầu trộm đuôi cướp Hồng Quảng Bình dẫn đầu, mặt mũi ngơ ngác cầm chổi, giẻ lau các thứ, bắt đầu mơ mơ màng màng quét dọn nha môn.
Đợi đến khi bọn chúng ngoan ngoãn làm một lúc, mới bừng tỉnh hoàn hồn, đột ngột đứng thẳng người: Bọn họ là ai? Bọn họ đang ở đâu…
Tại sao bọn chúng lại ngoan ngoãn nghe lời quét dọn nha môn như thế này?
“Hồng, Hồng ca… Không phải chứ? Tiểu bạch kiểm này… Phỉ, vị tiên gia này…” Tên nha dịch lỡ miệng tự tát mình một cái, mới lè lưỡi ra nhưng hai mắt vô hồn muốn khóc không ra nước mắt: “Vị tiên gia này sao lại có thể là vị đại nhân Huyện lệnh mới nhậm chức chứ? Làm sao bây giờ? Ông ta biết hết chuyện chúng ta định dùng dầu ớt ghế hùm(*) để đối phó với ông ta rồi?”
(*) “Dầu ớt ghế hùm”: Hình phạt tra tấn thời xưa.
Sau này chúng còn có thể có kết cục tốt đẹp sao?
Hồng Quảng Bình cũng mặt mũi ngơ ngác, may mà hắn ta muốn giữ thể diện trước mặt đám huynh đệ nên cố gắng giữ mặt lạnh nhưng trong lòng đã rối bời: Tiểu đạo trưởng là đại nhân?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play