“Được rồi, tất cả đều bình tĩnh lại một chút, bàn bạc kỹ vấn đề này, đừng cãi nhau ầm ĩ nữa, được không?”
Khi Trần Thúy Vân và Vương Tú anh đang chuẩn bị cãi nhau thì Dương Thành Ngọc đã mở miệng cắt ngang hai người, “Việc chu cấp tiền phụng dưỡng chăm sóc cha mẹ là chuyện mà vợ chồng các người phải tự giác thực hiện, bây giờ ba mẹ đều đã về hưu, theo lý mà nói thì cả ba nhà chúng ta cùng nhau phụng dưỡng ba mẹ.”
“Đúng vậy, phải là cũng nhau phụng dưỡng. Dựa vào cái gì chỉ có hau nhà chúng ta phụng dưỡng ba mẹ hả? Hai nhà chúng ta đưa tiền cho ba mẹ, bữa nào cũng ăn cơm cùng ba mẹ, cơm mà ba mẹ ăn đều là cơm của hai nhà chúng ta. Tam phòng các người nói ra ở riêng liền ra ở riêng, rõ ràng là ích kỉ. Chính là không quan tâm đến ba mẹ.” Trần Thúy Vân vừa nói vừa chỉ tay và mặt Vương Tú Anh nói với giọng điệu rất hung hăng.
Vương Tú Anh rất ghét biểu cảm gương mặt lúc nói chuyện của Trần Thúy Vân: “Chúng ta dọn ra ở riêng là ích kỷ cơ á? Thật nực cười cười! Nguyên nhân vợ chồng tôi dọn ra ở riêng là gì không một ai biết, đến chị cũng không hay? Vậy thì hôm đó chị dựa vào cái gì mà dám xúc phạm đến vợ chồng tôi? Trần Thúy Vân! Nếu chị còn có lấy một chút lương tâm, thì quản lấy cái miệng của chị đi! Đó là điều mà một con người có thể nói sao!”
“Ai da, tôi chỉ nói sự thật mà nghe chướng tai đến thế à?”
Trần Thúy Vân giận dữ nói: “Tôi nói cho thím biết, nói sự thật thì lại bảo là chướng tai sao? Thím vốn dĩ cũng là loại người này! Ai mà sống được với thím chứ !”
“Được rồi, đừng làm loạn lên nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play