Dưới tán cây sum suê che phủ bầu trời, dấu vết manh mối gần như không thể nhận ra. Thế nhưng, Ôn Diên Thanh lại vô cùng chắc chắn rằng vừa rồi mình đã cảm nhận được sát ý từ phương hướng kia truyền tới.
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên, đôi mắt hơi híp lại, ánh lên một tia hứng thú dạt dào.
Hắn sải bước nhanh về phía trước, không chút do dự nắm lấy tay Vân Nhiêu, kéo nàng đi thẳng vào phòng.
Quả nhiên, sát ý vừa lóe lên rồi biến mất khi nãy, vào khoảnh khắc hắn kéo Vân Nhiêu đi, lại một lần nữa nhắm thẳng tới, thậm chí còn mạnh mẽ hơn trước.
Bàn tay Ôn Diên Thanh có phần thô ráp, nhưng lòng bàn tay lại ấm áp, đặt lên cổ tay trắng nõn mềm mại của nàng. Cảm giác này hoàn toàn khác với ký ức thuở nhỏ của nàng.
Giờ đây, dù trên danh nghĩa là huynh trưởng của nàng, nhưng với Vân Nhiêu mà nói, hắn chẳng khác nào một nam nhân xa lạ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Nhiêu trong thoáng chốc đỏ bừng, nàng hoảng hốt muốn rụt tay lại, nhưng Ôn Diên Thanh chỉ cười nhạt, thản nhiên nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT