Vân Nhiêu quay đầu lại, đưa mắt nhìn những nam nhân đang đứng thành hàng trước mặt.
Người đông như vậy, có muốn giấu cũng không giấu được. Hơn nữa… hơn nữa, chắc chắn Dung Quân đã sớm biết chuyện này, nếu không hắn đã chẳng trở về vào đúng lúc này.
Vân Nhiêu vẫn đang cố gắng tìm cách giải thích thì Dung Quân đã bước vào đại sảnh.
Hôm nay, hắn khoác trên mình bộ trường bào màu trắng tinh, bên hông đeo hai miếng bội ngọc, toát lên vẻ ôn hòa nhưng đầy khí chất.
Ánh mắt Dung Quân lướt qua khung cảnh trong phòng, hờ hững mà lạnh nhạt. Đôi mắt phượng hẹp dài, xinh đẹp, ẩn hiện một tia giận dữ. Hắn tiến đến bên cạnh Vân Nhiêu, khóe mắt thoáng ánh lên một màu đỏ nhàn nhạt.
Nhìn thấy gân xanh nổi lên trên mu bàn tay đang nắm chặt Thiết Địch của hắn, Vân Nhiêu biết hắn đang cực kỳ tức giận, lập tức cảm thấy đau đầu.
“Mới nghe hạ nhân nói, Minh Ngọc Lâu vừa đưa người đến đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT