Vân Nhiêu cảm thấy tai mình ù đi, âm thanh xung quanh như xa dần, nhưng ánh mắt vẫn mơ hồ dõi theo nữ lang vừa tháo mũ che mặt, nở nụ cười rạng rỡ gọi Lục Quân Bình:
“Biểu ca.”
Giọng nói trong trẻo, dễ nghe, mang theo một chút thân thiết mà lại mang nét kiêu hãnh tự nhiên của kẻ sinh ra trong nhung lụa.
“Sầm cô nương.” Lục Quân Bình nhàn nhạt đáp, khẽ gật đầu với biểu muội của mình, khóe môi cong lên như cười như không, đồng thời liếc Dung Quân một cái đầy ẩn ý.
Lục Quân Bình từ nhỏ đã không có địa vị cao trong hoàng thất. Mẫu thân hắn vốn chỉ là một phi tần không mấy quyền thế, nhưng Minh Đế chẳng hiểu vì lý do gì lại tuyên cáo thiên hạ rằng hắn là con trai của Ôn Quý Phi – vị phi tần được sủng ái nhất hậu cung. Ôn Quý Phi tuy không có con, nhưng gia tộc của bà – Ôn gia – có thế lực không thua kém gì dòng họ của Hoàng hậu.
Xuất thân từ gia tộc cường thịnh như vậy, Lục Quân Bình sau khi hồi cung bỗng nhiên có thêm vô số thân thích “từ trên trời rơi xuống”, trong đó bao gồm hai nhân vật nổi bật nhất: Sầm Thời Khanh và Sầm Huyên.
Sầm Thời Khanh là con gái duy nhất của Sầm gia, mà mẫu thân nàng lại là chị ruột của Ôn Quý Phi và Ôn thị – mẫu thân của Lục Quân Bình. Vì thế, ngay từ nhỏ, nàng đã là hòn ngọc quý trên tay mẫu thân, được nuông chiều hết mực, muốn gì được nấy.
Hơn nữa, phụ thân của Sầm Thời Khanh là Thái phó của Thái tử, còn ngoại tổ của nàng là Uy Dũng Hầu, cậu ruột là Thừa tướng Ôn Tư – kẻ quyền lực dưới một người, trên vạn người trong triều đình.
Một gia tộc mạnh mẽ như vậy, một cô gái xuất thân cao quý như thế, ai trong kinh thành mà không muốn cưới nàng làm chính thê?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play