Ngày đại hôn của Tạ Tương và Hạ Linh, khi mọi người cùng quỳ, chàng thấy Phó Nhiêu cô đơn đứng trong góc phòng lớn, trước mặt là lụa đỏ vui mừng bao phủ cả viện, mà mặt nàng lại lạnh nhạt, như đứng ngoài đám đông ồn áo náo nhiệt. Trong giây phút đó, chàng cực kỳ đau lòng, thầm nghĩ muốn cho nàng một hôn lễ long trọng, để nàng xuất giá vẻ vang, không chút tiếc nuối.
Trong phòng gió xuân phất qua mặt, ngoài hành lang lại giương cung bạt kiếm.
Trịnh thị chợt xuất hiện, đánh cho Công chúa Bình Khang không kịp trở tay.
Nhưng Công chúa là Công chúa, dù sao đời này trừ phụ hoàng, ả chưa từng sợ ai khác.
Ả nắm chặt con dao găm trong tay, vẻ mặt cao ngạo liếc nhìn Trịnh thị.
“Bà cho rằng bản Công chúa không dám sao? Phụ hoàng ta chỉ nói không được đụng vào Phó Nhiêu, chưa từng nói không được đụng vào bà. Hay là bà tiến lên thử đi?”
Trịnh thị tức giận hốc mắt đỏ lên, muốn nhấc chân lại bị Chung ma ma ôm mạnh lấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT