Đầu gối đau đớn ép cho ả không thể không cong chân trái, ả gần như ngồi quỳ lên bụng chân bên phải, nhẹ nhàng xoa bóp chỗ đau, nhất thời không phản ứng kịp.
Hoàng đế thấy ả không tỉnh ngộ, sắc mặt hơi trầm xuống: “Tối nay ngươi có rắp tâm thế nào, coi như trẫm không biết à? Bình Khang ơi Bình Khang, cứ phải một hai để trẫm rút gân ngươi, ngươi mới có thể làm người một lần nữa sao?”
Công chúa Bình Khang sợ tới mức nước mắt ào ào chảy xuống, quỳ một cách quy củ, lắc đầu khóc ròng: “Phụ hoàng, lần này nhi thần thật sự sai rồi, nhi thần không dám nữa, nếu nhi thần còn làm tổn thương nàng ta, người cứ chém đầu nhi thần…”
Lời ả còn chưa dứt, chỉ thấy Hoàng đế duỗi tay về phía Phó Nhiêu, dịu giọng nói: “Lại đây, ngồi đi.”
Chàng duỗi tay với Phó Nhiêu, mang theo vài phần dỗ dành, kéo nàng đến bên cạnh mình.
Phó Nhiêu không tình nguyện mà ngồi xuống sát cạnh chàng, ánh mắt nhìn về nơi khác.
Hoàng đế cầm tay nàng trong tay, mặt mày nặng nề, nhìn về phía Bình Khang: “Sau này nàng ấy là mẫu phi ngươi, ngay bây giờ, ngươi dập đầu với nàng ấy để nhận lỗi, chuyện hôm nay trẫm có thể không truy cứu nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play