Khi điện thoại vừa đổ chuông hai lần thì Thang Lực đã đẩy cửa bước vào. Sau một đêm nghỉ ngơi, trông anh có vẻ tỉnh táo và tràn đầy năng lượng. Thấy anh bước vào, Hạ Ninh liền vội vàng đặt ống nghe xuống và vẫy tay về phía anh xem như là lời chào hỏi. Sau đó Thang Lực nhanh chóng tiến lại gần và nhìn thấy Hứa Tĩnh đang đứng bên bàn của Hạ Ninh với gương mặt không biểu cảm.
“Thang Lực, để tôi giới thiệu một chút, người này tên là Hứa Tĩnh, chồng của bà ấy là Trang Văn Bân đã mất tích." Hạ Ninh nói với Thang Lực, đồng thời cô còn đưa tay chỉ vào màn hình máy tính của mình, trên đó đang hiển thị toàn bộ thông tin cá nhân của Trang Văn Bân.
Thang Lực nhìn vào màn hình một lúc, ánh mắt anh thoáng hiện lên vẻ đã hiểu, sau đó anh quay lại ra hiệu cho Hứa Tĩnh ngồi xuống, còn mình cũng ngồi xuống bên cạnh bàn của Hạ Ninh và hỏi: “Chuyện xảy ra từ khi nào?”
“Vài ngày trước, tôi mới phát hiện đã hết thời gian đi công tác nhưng ông ấy vẫn chưa trở về, và cũng không thể liên lạc được với ông ấy. Tôi kiên nhẫn đợi thêm hai ngày nữa, nhưng vẫn không thể nào liên lạc được với ông ấy, vậy nên tôi đã lập tức đến sở cảnh sát để báo án." Hứa Tĩnh có vẻ tin tưởng Thang Lực hơn, vậy nên khi thấy anh ngồi xuống và hỏi mình, bà ấy lập tức tỏ ra rất hợp tác: “Chồng tôi đi công tác từ mười ngày trước, ông ấy nói sẽ mất khoảng năm, sáu ngày, nếu công việc không suôn sẻ thì có thể sẽ muộn thêm một, hai ngày nữa. Ban đầu tôi cũng không lo lắng lắm vì nghĩ có thể là do công việc của ông ấy không suôn sẻ nên mới chưa về được.”
“Trong lúc đi công tác, ông ấy có liên lạc gì với gia đình không? Chẳng lẽ đi công tác gần cả mười ngày mà lại không gọi về nhà một lần nào sao?” Hạ Ninh hỏi Hứa Tĩnh. Khi còn nhỏ, cha của Hạ Ninh cũng thường phải đi công tác, nhưng dù chỉ đi trong ngày hay ở lại vài hôm thì ông ấy luôn gọi điện về ít nhất một lần mỗi ngày để báo tin an toàn cho mẹ con cô. Vì vậy, Hạ Ninh liền cảm thấy khó mà hiểu nổi tại sao chồng mình đã mất tích gần cả mười ngày mà người vợ đến lúc này mới đi báo cảnh sát. Phải chăng là do hai vợ chồng nhà này không thường xuyên liên lạc với đối phương?
Ban đầu, Hứa Tĩnh không có ý định trả lời câu hỏi của Hạ Ninh, mà chỉ chờ đợi câu hỏi từ Thang Lực. Tuy nhiên, khi thấy anh không định hỏi gì thêm, thì bà ta mới chịu lên tiếng trả lời: “Chồng tôi đi công tác để làm việc mà, đâu có thời gian rảnh đâu mà gọi điện về nhà suốt ngày. Gia đình tôi cũng không có thói quen đó. Mười ngày trước khi ông ấy bắt đầu đi, tôi nghĩ chỉ khoảng năm, sáu ngày hoặc một tuần là ông ấy về nên cũng không suy nghĩ nhiều, với lại mấy lần công tác trước ông ấy cũng không có thói quen gọi cho tôi một lần nào.” (Măng Cụt x TYT)
“Chồng bà làm nghề gì?” Hạ Ninh hỏi tiếp về công việc của Trang Văn Bân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play