Trong lúc chờ Hứa Tĩnh và Thang Lực trở về sau khi nhận diện thi thể, tâm trạng của Hạ Ninh không thể bình tĩnh được, sống mũi cứ cay cay khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Hạ Ninh vốn không phải là người dễ khóc, đừng nhìn vẻ ngoài của cô có vẻ yếu đuối, nhưng thật ra tính cách của cô lại rất kiên cường. Theo như lời cô nói, lúc nào có thể cười thì cứ cười, làm mặt ủ rũ chẳng ai thấy vui, hiển nhiên là bản thân mình cũng sẽ chẳng vui. Nhưng giờ đây cô lại không thể cười nổi nữa. Niềm tự tin tích lũy suốt hơn hai mươi năm đang bị bào mòn từng chút một, và gần như sắp sụp đổ hoàn toàn. Cô từng nghĩ rằng chỉ cần nỗ lực là mình có thể trở thành một “siêu nhân” toàn năng, nhưng giờ đây, cô không biết mình còn có thể chứng minh bản thân ở điểm nào nữa. Năng lượng trong người cô đang dần dần cạn kiệt, Hạ Ninh đột nhiên cảm thấy rất mệt mỏi.
Trong lúc Hạ Ninh còn đang thẫn thờ thì cánh cửa văn phòng bất ngờ mở ra, Hạ Ninh liền vội vàng đứng lên, cô tưởng rằng là Thang Lực và Hứa Tĩnh đã quay lại, nhưng hóa ra người bước vào là một cô gái xa lạ. Cô gái trẻ trông chỉ tầm mười tám, mười chín tuổi, mặc chiếc áo thun và quần jean đơn giản, nhưng trông vẫn toát lên vẻ trẻ trung tràn đầy sức sống. Người nọ buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, gương mặt thanh tú càng làm cô gái trẻ trông thêm phần dễ thương.
Hàng ngày ở sở cảnh sát có đủ loại người ra vào, nhưng ở đội cảnh sát hình sự rất hiếm khi thấy một cô gái trẻ trung xinh xắn như vậy, dáng vẻ của cô gái trông rất thoải mái, trên gương mặt luôn nở nụ cười trông rất vui vẻ. Hạ Ninh đã đứng dậy rồi nên cũng không thể ngồi xuống được nữa, cô tò mò nhìn cô gái vừa đến và hỏi: “Em tìm ai?”
Cô bé nhìn Hạ Ninh rồi nói: “Em tìm anh Thang Lực, cho hỏi anh ấy có ở đây không ạ?”
“Anh ấy có ở đây, nhưng đang có việc nên hiện tại không có mặt ở đây. Em có chuyện gì không? Nếu cần thì chị có thể chuyển lời giúp em.” Nghe cô bé nói đang tìm Thang Lực, trong lòng Hạ Ninh cũng đã đoán được phần nào.
Cô gái trẻ lập tức từ chối lời đề nghị của Hạ Ninh: “Không cần đâu ạ, em chờ anh ấy ở đây là được rồi.”
Nói xong, cô gái trẻ thản nhiên ngồi xuống ghế bên cạnh, rồi đặt túi nhựa lớn ở tay xuống bên chân. Thấy cô gái thoải mái như vậy, Hạ Ninh cũng không tiện nói thêm gì nữa. Dù gì cô ấy cũng là người đến tìm Thang Lực nên cô không tiện tự ý sắp xếp, đợi anh quay lại rồi tính tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play