“Em trai của bạn gái cũ của Phạm Chí tên là gì? Người nọ có từng quấy rối Phạm Chí hay có xung đột gì với Phạm Chí không?” Hạ Ninh vừa nghe xong thì đã hiểu, có lẽ là vì Phạm Chí đã đùa giỡn với tình cảm của cô gái kia, cho nên gia đình đối phương mới cảm thấy không hài lòng, chỉ là không biết sự bất mãn của bọn họ đã đạt đến mức độ nào.
“Tôi nhớ hình như tên là Châu gì đó... Châu gì đó...” Phạm Khiết nhíu mày suy nghĩ: “Vì thời gian cũng đã qua khá lâu rồi, lần cuối tôi gặp thằng nhóc đó cũng là gần ba năm trước.”
“Châu Nguyên Vũ.” Chồng của Phạm Khiết đột nhiên thò đầu ra từ trong phòng và giúp cô ấy nói ra tên của đối phương, sau đó anh ta lại im lặng rút đầu về rồi tiện tay đóng cửa lại.
Chồng của Phạm Khiết rõ ràng là đang âm thầm nghe lén cuộc trò chuyện bên ngoài của bọn họ, Phạm Khiết cảm thấy hơi ngượng ngùng khi bị anh ta cắt ngang, sau đó cô ấy lập tức nói: “Đúng rồi, là Châu Nguyên Vũ, em đúng là ngốc thật mà, nếu không phải có anh nhắc em thì em đã không thể nhớ ra... Mẹ tôi đang nằm trên giường, trong phòng không thể không có người, cho nên... anh ấy phải ở trong đó chăm sóc cho bà ấy và không thể ra ngoài trả lời câu hỏi của hai người.”
Hạ Ninh mỉm cười tỏ vẻ mình hiểu mà, cô cũng không muốn Phạm Khiết vì đoạn cắt ngang này mà trở nên căng thẳng; “Hai vợ chồng các người đúng là cũng không dễ dàng gì mà, Châu Nguyên Vũ và chị gái của anh ta đều là người địa phương sao?”
“Cái này thì tôi không rõ, trước đây tôi cũng không nghe thấy anh tôi nhắc đến chuyện này, tôi cũng không sợ hai người cười, lúc đó đối với cha mẹ tôi và tôi, không cần biết là người ở đâu hay là làm nghề gì, chỉ cần có cô gái nào chịu chấp nhận anh trai tôi thì chúng tôi đã cảm thấy mãn nguyện và sung sướng lắm rồi!” Phạm Khiết không hề che giấu ý kiến của mình: “Một người giống như anh trai tôi, không có học vấn, không có nghề nghiệp, không chịu khó làm việc, ba bốn mươi tuổi rồi mà vẫn chưa có vợ, thì đâu còn tư cách để lựa chọn nữa, nên lúc đó khi nghe tin anh trai tôi có bạn gái, và còn nghe nói người ta còn rất tốt với anh ấy, thì cả nhà chúng tôi đều cảm thấy vui mừng khôn xiết, cứ mong anh ấy mau sớm dẫn người ta về nhà cho chúng tôi gặp mặt, sau đó anh trai tôi quả thật đã dẫn người về một lần, lúc đó mẹ tôi đã vui mừng đến mức liền tặng cho người ta một chiếc nhẫn vàng, ai mà có ngờ sau đó lại xảy ra chuyện như vậy! Tôi nhớ cô gái đó cũng nói giọng địa phương giống như chúng ta, sau đó khi em trai cô ấy chạy đến tìm anh trai tôi để tính sổ, tôi nghe thấy chất giọng của người nọ hình như cũng không nặng lắm, nhưng tôi nhất thời lại không thể nghe ra là giọng của người vùng nào.” (App T-Y-T)
“Châu Nguyên Vũ sau đó có làm gì với Phạm Chí không?” Thang Lực mở miệng hỏi vào vấn đề trọng điểm.
“Có, anh ta đã nhiều lần muốn đánh anh trai tôi, nhưng anh trai tôi đều phát hiện sớm và thành công trốn thoát, có một lần mà tôi đã tận mắt chứng kiến, anh ta đã chạy đến nhà tôi đập cửa om sòm, hôm đó anh trai tôi may mắn không có ở nhà, khi chúng tôi vừa ra mở cửa thì thằng nhóc đó lập tức xông vào nhà rảo mắt tìm kiếm khắp nơi, sau khi thấy anh trai tôi thật sự không có ở nhà, và cũng không phải là do chúng tôi cố tình che giấu, thì anh ta mới chịu bỏ đi, trước khi ra khỏi cửa anh ta còn không quên cảnh cáo chúng tôi, nói chúng tôi đừng hòng bao che cho anh ấy, anh tôi đã làm ra chuyện trái lương tâm hủy hoại cả đời chị gái của anh ta, món nợ này sớm muộn cũng phải trả.” Phạm Khiết nói.
Ngay khi bọn họ đang nói chuyện thì cửa chính bỗng nhiên mở ra, một cậu bé khoảng mười bốn, mười lăm tuổi liền bước vào, người nọ có dáng người gầy gò, trên người đang mặc đồng phục của trường và trên lưng còn đeo một chiếc ba lô nhìn qua có vẻ khá nặng, vẻ mặt của người nọ cũng có chút uể oải.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT