Edit: Min
Lâm Việt không ngồi xuống mà đứng ngay bên cạnh Thẩm Hoài, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào y, như thể thúc giục y tiếp tục viết.
Dù không hiểu Thẩm Hoài Chi đang viết gì, nhưng Lâm Việt vẫn có một sự kính trọng khó tả dành cho người biết chữ. Ở trong một thôn, người biết chữ thường chỉ đếm trên đầu ngón tay, có nơi thậm chí chẳng có ai, nên đối với cậu, việc này vô cùng hiếm hoi và đáng trân trọng.
Thẩm Hoài Chi thấy ánh mắt thúc giục của Lâm Việt dường như sắp tràn ra, liền khẽ cười một tiếng, rồi cầm lấy bút lông từ nghiên bút, tiếp tục viết bài chính tả.
Đối với người trong thôn, việc trồng trọt là chuyện quan trọng nhất. Vì vậy, mỗi năm vào mùa xuân và mùa thu, tư thục thường cho nghỉ học để học sinh về nhà giúp đỡ công việc đồng áng.
Thời gian nghỉ dài hay ngắn sẽ có sự khác biệt, như ở chỗ của Cao Tú Tài, kỳ nghỉ kéo dài 20 ngày, thượng tuần tháng 4 nghỉ, hạ tuần trở về tiếp tục đọc sách. Trong thời gian nghỉ, tư thục cũng không sắp xếp quá nhiều bài tập, chỉ yêu cầu học sinh tự ôn lại kiến thức đã học.
Thời gian trước Thẩm Hoài Chi vẫn luôn bận rộn, chỉ có thể tranh thủ buổi tối để ôn tập. Hôm nay rảnh rỗi, y liền nghĩ đến việc viết chính tả lại một lần, vừa là ôn tập bài vở, vừa là luyện chữ.
Thẩm Hoài Chi chăm chú nhìn quyển sách, còn nhất tâm nhị dụng trò chuyện với Lâm Việt: “Nhân lúc hiện tại rảnh rỗi, phải tranh thủ ôn tập thêm vài lần. Chờ xong việc ngoài ruộng, ta sẽ đến tư thục.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT