Edit: Min
Lâm Việt theo sau Thẩm Hoài Chi bước ra ngoài, nhưng trong lòng vẫn thấy thấp thỏm, không yên. Cậu gần như bước một bước lại quay đầu nhìn vào trong nhà. Thẩm Bình vẫn đang thở hổn hển vì tức giận, miệng không ngừng lẩm bẩm chửi rủa gì đó, giọng hùng hổ như muốn nuốt chửng cả người.
Ngược lại, Thẩm nãi nãi vẫn ngồi điềm tĩnh uống trà, thỉnh thoảng mới đáp lại một hai câu lấy lệ, vẻ mặt bình thản, không chút dao động.
Lâm Việt nhìn cảnh đó mà không khỏi cảm thấy lo lắng: Không biết sau khi chúng ta đi, lão nhân kia có quay ra mắng cả nãi nãi không? Nãi nãi là người tốt như vậy, gặp phải loại người như ông ta đúng là uổng phí.
Mãi đến lúc trở lại Thẩm gia, Lâm Việt mới chậm rãi nhận ra: Hình như mình vừa gây rắc rối rồi..... Thanh danh của mình, coi như xong đời.
Khi cả nhóm vào nhà bếp, Lâm Việt cứ len lén quan sát sắc mặt của cha mẹ Thẩm gia, Thẩm Hoài Chi đưa cho cậu một ly trà, vẻ mặt nghiêm trang, nói: “Uống miếng nước đi, vừa rồi nói nhiều như vậy chắc mệt lắm rồi.”
Lâm Việt: Ta quả nhiên chưa hiểu việc đời người, y đang mỉa mai mình à? Hay là bị dáng vẻ mắng người của mình dọa cho sợ rồi?
Thấy Lâm Việt chần chừ không nhận, Thẩm Hoài Chi lại hỏi: “Không thích trà nóng sao? Vậy để ta đi rót cho em một ly nước nguội.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT