Ngọc Ngưng khựng lại trong chốc lát rồi nói: “Ta và phu nhân bèo nước gặp nhau, thấy phu nhân trông nhân hậu nên mới nói thêm mấy câu. Còn cụ thể nên làm thế nào, ta cũng không tiện chỉ phu nhân.”
Trịnh phu nhân nói: “Ngọc tiểu thư xin đừng nói như vậy, tiểu thư biết nhiều chuyện như thế, chắc chắn có cách giải quyết. Tiểu thư cần gì, chỉ cần là thứ ta có thể cho, ta nhất định sẽ dâng lên, chỉ mong tiểu thư có thể cho ta một lời khuyên. Lần này hàng hóa bị cướp không phải là vật tầm thường, trong đó có một loại dược liệu quý hiếm, là dược liệu mà ái thiếp của Bình Tây Hầu cần. Vị ái thiếp này bị bệnh, nếu như không lấy được số hàng áp tiêu đó về, nàng ta bị bệnh qua đời, Bình Tây Hầu sẽ lột da Trịnh gia chúng ta mất...”
Huống hồ, nếu như vậy bọn họ không chỉ đắc tội mỗi Bình Tây Hầu, mà còn đắc tội cả những quý nhân nhờ họ chuẩn bị quà mừng thọ cho Ngụy Vương gia nữa.
Hàng hóa áp tiêu biến mất một cách kỳ lạ, hơn nữa tiêu sư đều chết hết, dù có báo quan cũng không có manh mối. Người khác còn cho rằng là Trịnh gia bọn họ muốn chiếm làm của riêng.
Dù Trịnh gia giàu có đến đâu, trước mặt quyền thế cũng vẫn phải cúi đầu.
Ngọc Ngưng suy nghĩ trong chốc lát, vẫn chưa mở miệng, đã nghe thấy Trịnh phu nhân nói: “Ngọc tiểu thư hiện giờ vẫn chưa xuất giá đúng không? Ta nghe nói Ngọc tiểu thư là thứ nữ, ở Nam Dương Hầu phủ thường bị Hầu phu nhân chèn ép. Nếu như Ngọc tiểu thư chịu giúp ta, Trịnh gia bằng lòng tặng tiểu thư mười vạn lượng bạc làm của hồi môn, ngoài ra còn thêm một cửa hàng có vị trí tốt nhất trong kinh thành.”
Giống hệt với những gì Quân Dạ nói với nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play