Cả căn phòng bỗng chốc sáng hẳn lên, Ngọc Ngưng có chút không quen.
Trước giờ Quân Dạ vẫn luôn lạnh lùng, ánh mắt bình thường rất hiếm khi có bất kỳ sự thay đổi cảm xúc nào. Hắn cao hơn Ngọc Ngưng quá nhiều, ở bên cạnh nhìn Ngọc Ngưng, cả gương mặt nàng bỗng chốc ửng hồng.
Ngọc Ngưng lấy lược ra chải đầu, nàng rất khéo tay, tạo kiểu tóc nào cũng rất xinh đẹp. Nàng cũng thường chải đầu vấn tóc cho Bạch thị.
Nghĩ một hồi, Ngọc Ngưng vẫn quyết định vấn tóc kiểu nữ nhân đã có gia đình. Mặc dù bình thường nàng toàn ăn mặc trang điểm như là một cô nương, nhưng nàng và Quân Dạ đã có quan hệ phu thê, cũng không được coi như là cô nương chưa xuất giá nữa.
Nàng ngồi đối diện chiếc gương tối mờ, vấn mái tóc dài lên. Tóc của Ngọc Ngưng vừa dài vừa dày, lúc chải đầu vấn tóc cũng cảm thấy đau cổ tay vì nặng. Ngọc Ngưng nghiêm túc vấn từng chút một, gài những chiếc châm vàng nạm hồng ngọc kiểu dáng khác nhau ở hai bên và phía sau để cố định. Trâm vàng nạm ngọc được đeo lên đầu, chuỗi châu chạm hoa văn mẫu đơn rũ xuống quanh búi tóc.
Búi tóc bồng bềnh như mây, càng tôn lên gương mặt vừa nhỏ nhắn lại thanh tú của Ngọc Ngưng. Nàng nhìn y phục trên người mình, lại nhìn bản thân mình trong gương: “Bộ y phục này không hợp với bộ trang sức này lắm.”
Dù sao cũng là nữ tử chưa xuất giá, vấn kiểu tóc này cứ như thể là con cái trộm mặc y phục của nương mình vậy, cứ có cảm giác lén lút vụng trộm. Ngọc Ngưng đương nhiên không dám vấn tóc như vậy trước mặt người ngoài, chỉ là Quân Dạ đang ở đây, Ngọc Ngưng muốn vấn cho hắn xem mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT