Trận chiến của Lâm Phỉ dường như đã khơi dậy tinh thần chiến đấu của các học sinh. Sau đó, có thêm nhiều trận thi tài trong khuôn khổ cuộc thi tuyển chọn của trường, Mục Chung Nguyệt cũng nhận được rất nhiều lời khiêu chiến.
So với những thú cưng của Lâm Phỉ, Tiểu Khô Lâu ở vị trí thứ mười trong bảng xếp hạng dường như dễ đối phó hơn. Mục Chung Nguyệt không hề từ chối bất kỳ lời khiêu chiến nào, cùng Ellen liên tục dành chiến thắng, đánh bại mọi kẻ thách đấu.
Sau khi trải qua những ngày “yên bình” như vậy ở trường, Mục Chung Nguyệt cuối cùng cũng tích lũy đủ điểm thưởng cho nhiệm vụ thi đấu và có thể rút thẻ mười lần liên tiếp.
Trong không gian ngự thú, Mục Chung Nguyệt đứng dưới gốc cây thế giới với Tiểu Khô Lâu. Bảng điều khiển trò chơi lơ lửng trên bầu trời và giao diện dừng lại ở "Thần Điện Linh Tuyền".
Mục Chung Nguyệt hít một hơi dài, điều chỉnh tâm lý và nhìn vào giao diện rút thẻ.
Lần này cô định tự mình ra tay, cô không thể để Ellen sử dụng vận may của mình cho việc rút thẻ bình thường được. Lỡ như việc này ảnh hưởng đến vận may của nó khi thi đấu thì sao?
Cô cũng không muốn Ellen phải trải qua cảm giác thất bại khi rút trượt liên tiếp ba lần với tỷ lệ trúng đích 90%.
Mục Chung Nguyệt bình tĩnh lại, đưa tay ra và thận trọng bấm vào biểu tượng mười lần rút liên tục.
Mười giọt nước linh tuyền bay hết về phía thần điện. Đài phun lộng lẫy rung lên rồi đột nhiên bùng lên ánh sáng rực rỡ.
Ánh sáng vàng!
Mục Chung Nguyệt cảm thấy bớt căng thẳng, ánh sáng vàng cũng được, đâu thể lần nào cũng nhận được vật phẩm cấp SSR phải không? Ưu điểm của việc rút thẻ mười lần liên tiếp là đây, dù thế nào thì cũng chắc chắn có thể nhận được phần thưởng cấp SR. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Khi ánh sáng vàng tan đi, Mục Chung Nguyệt nhìn thấy thu hoạch lần này.
Vật phẩm cấp SR vẫn là một chiếc hộp màu vàng, sau khi mở ra thì thấy một loại trái cây trong suốt sẫm màu.
[Quả không gian]
[Thuộc tính: Hắc ám]
[Giới thiệu: Một loại trái không gian thuộc tính hắc ám, sau khi sử dụng có thể tăng cường không gian ngự thú.]
[Trạng thái: Có thể dùng để suy nghiệm]
Những vật phẩm cấp R không nằm trong hộp mà trực tiếp xuất hiện trên tay cô.
[Quả kinh nghiệm]
[Thuộc tính: Không]
[Giới thiệu: Trái kinh nghiệm thông thường, có thể gia tăng khả năng và tốc độ tăng cấp của thú cưng.]
[Trạng thái: Có thể sử dụng]
Ngoài ra, tất cả vật phẩm còn lại là quả thể chất cấp N và quả thuộc tính thông thường.
Mục Chung Nguyệt : "..."
Chắc lần sau cô nên để Ellen rút thẻ cho cô nhỉ ?!
“Két?” Tiểu Khô Lâu nghiêng đầu, không hiểu vì sao mỗi lần ấn vào cái nút nhỏ này, cảm xúc của ngự thú sư lại dao động rất mạnh.
Mục Chung Nguyệt thở dài, nhìn kỹ trái kinh nghiệm màu vàng đất trong tay.
Đây là lần đầu tiên rút thẻ được một phần thưởng mới nhưng nó chỉ ở cấp R. Hiệu quả của nó có thể được coi là phiên bản nâng cấp của quả thuộc tính cấp N, có thể tăng nhẹ năng lượng trong cơ thể thú cưng.
Khi năng lượng trong cơ thể vượt qua một giới hạn nhất định, thú cưng có thể nâng cấp trình độ của mình nên có vẻ gọi là quả kinh nghiệm cũng đúng, mặc dù xét về tác dụng thì nên gọi là quả năng lượng.
Mục Chung Nguyệt đưa quả kinh nghiệm cho Ellen cùng với những loại quả cấp N khác.
Tiểu Khô Lâu nhận lấy cho vào miệng, làn sương đen trong cơ thể bao trùm mớ quả, nuốt vào rồi từ từ biến mất.
"Em cảm thấy thế nào?" Mục Chung Nguyệt hỏi.
"Két..." (Dường như không có gì thay đổi...)
Ellen vẫy cánh tay khẳng khiu của mình, lắc đầu.
"Cũng đành vậy thôi. Dù sao thì cũng chỉ là trái cây cấp N và cấp R mà thôi." Mục Chung Nguyệt an ủi nó: "Nếu ăn thêm vài lần nữa không chừng sự thay đổi lượng sẽ dẫn đến sự thay đổi chất... Quả kinh nghiệm có mùi vị như thế nào?"
"Két!" (Không tệ! Nhưng quả thuộc tính hắc ám ngon hơn!)
"Vậy thì tốt." Mục Chung Nguyệt mỉm cười, sờ đầu lâu của Tiểu Khô Lâu.
Dù giờ không có tác dụng thực tế gì, nhưng ít nhất có thể dùng làm món ăn vặt ngon miệng cho Ellen.
Còn phần thưởng chắc chắn không thấp hơn cấp SR lần này là quả không gian, thật ra cũng giống như quả kinh nghiệm dành cho các ngự thú sư. Mục Chung Nguyệt đã kiểm tra cẩn thận mô tả vật phẩm và chuẩn bị trực tiếp dùng nó cho mình.
Đúng lúc hôm nay là thứ bảy nên không cần phải đến trường, Ellen dành cả ngày ở sân tập trong không gian ngự thú, Mục Chung Nguyệt cũng sử dụng trái không gian rồi suy nghiệm cả ngày.
Không gian ngự thú của cô không thay đổi nhiều, nhưng cây thế giới đã trở nên tươi tốt hơn thấy rõ. ( truyện trên app T•Y•T )
Trước đây lá trên cành chỉ lác đác, trông có vẻ trơ trụi. Bây giờ lá mới mọc nhiều, gần như che kín cành, in bóng xuống đất có thể che được vài người.
Mục Chung Nguyệt đã kiểm tra thông tin trên ây thế giới. Cấp độ của không gian ngự thú vẫn là lv.1, xem ra nó sẽ không được nâng cấp sớm.
Ellen đã tiến bộ rất nhanh, sức mạnh và tốc độ của nó đều được cải thiện đáng kể so với trước đây. Không biết có phải trái thể chất mà nó dùng cuối cùng đã bắt đầu phát huy tác dụng không.
Sau một ngày thoải mái như vậy, tám giờ sáng chủ nhật hôm sau, Mục Chung Nguyệt nhận được điện thoại của tài xế ở nhà.
Cô vốn định ngủ nướng, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại hồi lâu cuối cùng nhớ ra hôm nay là "bữa cơm nhà" mà Mục Ất Hạ đã nhắc đến trước đó, người cha huyền thoại của cô cuối cùng cũng chịu quay về.
Mục Chung Nguyệt không mấy hứng thú đứng dậy chuẩn bị, đi ngang qua phòng bếp, cô bỗng nhận ra được cái bóng của mình hiện lên, Tiểu Khô Lâu mơ màng xuất hiện, làn sương đen tản đi để lộ ra bộ xương trắng nhởn, gần đây trông đã khỏe mạnh hơn nhiều.
“Chào buổi sáng, Ellen.” Mục Chung Nguyệt mở một chai sữa tươi đưa cho nó.
"Két!" (Chào buổi sáng!)
Ellen nhận lấy chai sữa, ngoan ngoãn uống ừng ực.
Tâm trạng có phần nặng nề của Mục Chung Nguyệt chợt dịu đi rất nhiều, cô vui vẻ lên xe về nhà.
Tài xế không lái xe về đạo quán mà đi tới "nhà cũ" là nơi Mục Đồng thỉnh thoảng về ở - một biệt thự sân vườn nhỏ ở ngoại ô.
Ngôi nhà này từng là nơi Mục Chung Nguyệt rất thích. Nhưng sau khi mẹ cô Elsa mất tích và Mục Ất Hạ xuất hiện, Mục Đồng cũng vắng nhà một thời gian dài. Mục Chung Nguyệt cũng không thể quay về đó nữa, hầu hết thời gian sống ở ký túc xá của đạo quán.
Xe dừng ở cổng, Mục Chung Nguyệt xuống xe, nhìn thấy người đàn ông đang đứng giữa vườn là cha mình - Mục Đồng trong trí nhớ.
Ở thế giới ban đầu, cha mẹ của Mục Chung Nguyệt qua đời rất sớm nên cô thiếu kinh nghiệm hòa hợp với người nhà. Sau khi đến thế giới này, cô phải đối mặt với mối quan hệ gia đình không hòa thuận thế này nên nhất thời không biết mở lời thế nào.
Nhưng Mục Đồng lại ngẩng đầu nhìn con gái trước, bình tĩnh gật đầu: “Về rồi à.”
Mục Chung Nguyệt bước vào vườn và nhìn thấy một con thú cưng hình chó khổng lồ đang đứng cạnh Mục Đồng.
Nó cao hơn ba mét, có đôi tai dựng đứng như sói, mõm thon dài, toàn thân lông xù mềm mại, sáng ngời lấp lánh đốm sáng, phía sau có một ngọn lửa màu trắng rực rỡ lơ lửng, giống như mặt trời lặn.
Con chó khổng lồ lặng lẽ cúi đầu, thoải mái híp mắt khi được Mục Đồng vuốt đầu.
Một chuyển động gần như làm nũng như vậy nhưng đặt trên người nó lại tràn ngập một khí thế mạnh mẽ khó tả, khiến tất cả những ai nhìn thấy sinh vật xinh đẹp và dũng mãnh này đều phải kinh ngạc.
Diệu Nhật Viêm Lang thuộc chủng tộc đế vương cấp cao vừa hệ hỏa vừa hệ quang.
Đây là lần đầu tiên Mục Chung Nguyệt nhìn thấy một thú cưng chủng đế vương cấp cao thực sự, cho dù đối phương không có địch ý nhưng vẫn khiến cô căng thẳng.
Cô bình tĩnh lại, nhìn người đàn ông đang chải lông cho con Diệu Nhật Viêm Lang, nhỏ giọng nói: “Cha.”
Mục Đồng đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng nhờ tác dụng của không gian ngự thú nên trông vẫn như một thanh niên mới ngoài ba mươi. Ông ta có thần sắc mạnh mẽ, khi nghiêm mặt thì trông đầy nữ tính như Mục Chung Nguyệt.
Sự dịu dàng của mẹ Elsa có lẽ đã di truyền hết cho Mục Ất Hạ.
Nhắc đến Mục Ất Hạ, Mục Chung Nguyệt nhận ra em gái mình đã về trước, đứng cách Mục Đồng không xa, khi nhận ra cô đang nhìn mình thì cô ta mỉm cười vẫy tay.
Trước khi Mộ Chung Nguyệt đến, hai người dường như đang nói chuyện gì đó, sau khi bị cắt ngang Mục Ất Hạ nhanh chóng chuyển sang nói về cuộc sống thường ngày và những câu chuyện vui, Mục Đồng thỉnh thoảng hỏi lại vài câu. Thoạt nhìn họ đúng là một đôi cha hiền con hiếu, vui vẻ hòa thuận, chỉ có Mục Chung Nguyệt đứng im bên cạnh là có vẻ không hòa hợp.
Sau khi từ tốn chăm sóc Diệu Nhật Viêm Lang, Mục Đồng nhìn cô con gái lớn đang đứng một bên.
“Cha đã nghe vài tin đồn không hay về con, Chung Nguyệt.”
Mục Chung Nguyệt nghe vậy thì nhướng mày, có rất nhiều tin đồn không hay về cô, không biết Mục Đồng đang ám chỉ điều gì.
Mục Ất Hạ thức thời ngậm miệng lại, nhìn qua nhìn lại giữa cha và chị gái, trong mắt hiện lên vẻ dò xét.
“Cha có thể không quan tâm những chuyện khác, nhưng cha nghe nói rằng con thú cưng khế ước ban đầu của con là một… Tiểu Khô Lâu?”
Mục Đồng nói xong hơi nhíu mày.
"Đúng vậy." Mục Chung Nguyệt dường như không chú ý tới sắc mặt tối sầm của cha mình, bế Tiểu Khô Lâu từ trong bóng mình ra: "Cha vẫn chưa nhìn thấy phải không? Đây là thú cưng khế ước đầu tiên của con, Ellen."
Ellen không kịp chuẩn bị tinh thần đã bị cuốn vào cuộc đối đầu giữa hai người, cảm nhận được bầu không khí khác thường, nó run rẩy giơ tay lên, xem như chào cha của Mục Chung Nguyệt.
"Két..." (Xin chào...)
Rắc——!
Đột nhiên vang lên một âm thanh nghèn nghẹt, Mục Đồng dường như bóp nát thứ gì đó trong tay khiến Mục Ất Hạ run rẩy, nhưng Mục Chung Nguyệt vẫn bất động như cũ.
Giọng nói của Mục Đồng trở nên lạnh lùng: “Mục Chung Nguyệt, con có biết mình đang làm gì không?”
"Thức tỉnh trở thành một ngự thú sư, lập khế ước với thú cưng đầu tiên của mình. Đây không phải là điều cha luôn mong muốn sao, thưa cha?” Mục Chung Nguyệt ôm Tiểu Khô Lâu về phía mình, bình tĩnh trả lời.
"Chủng tộc tinh nhuệ thấp! Con gái Mục Đồng này lại lập khế ước với một Tiểu Khô Lâu? Con muốn trở thành trò cười của tất cả ngự thú sư ở Đại Viêm sao?" Mục Đồng như vừa nghe được một câu chuyện đùa vô cùng buồn cười, nghiêm nghị hỏi lại.
Ông ta đã chọn trước những đối tượng trở thành thú cưng đầu tiên cho con gái mình. Từ khi Mục Ất Hạ thức tỉnh đến giờ vẫn chưa lập khế ước với thú cưng đầu tiên cũng vì chờ ông sắp xếp thú cưng thích hợp, nào ngờ Mục Chung Nguyệt lại tự lập khế ước với một Tiểu Khô Lâu.
Thú cưng ban đầu có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của ngự thú sư, Mục Đồng đã nhấn mạnh rất nhiều lần.
Đứa con gái thành tích học tập ưu tú, khó khăn lắm mới thức tỉnh của ông ta lại hủy hoại tương lai của mình như thế.
Nhận ra sự thay đổi tâm trạng của ngự thú sư, Diệu Nhật Viêm Lang đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt sắc bén phóng sang.
Lấy vị trí của nó làm trung tâm, một áp lực mạnh mẽ nào đó bao trùm khu vực xung quanh.
Mặt trời càng thêm rực rỡ chói mắt, những tia sáng lấp lánh lan tỏa khắp nơi trong tầm mắt, nhất thời không để lại cái bóng nào. Tất cả sinh vật trong cả khu vực, ngoại trừ Mục Đồng, đều nhắm mắt lại, bị ánh sáng choáng ngợp uy hiếp đến không thở nổi.
“Lãnh địa đế vương.” Diệu Nhật Viêm Lang hệ ánh sáng.