Về việc Bạch Tiểu Cửu nhận xét Công Dã Kí Vọng là "hồng nhan họa thủy", Thời Kiến Hạ không đưa ra bất kỳ ý kiến nào.
Cô ung dung ăn hết gói khoai tây chiên mà Công Dã Kí Vọng đưa, vị quả thật rất ngon, khó trách Bạch Tiểu Cửu lại thích đến vậy, lúc nào cũng ôm một gói gặm nhấm.
Mấy đứa nhỏ đang chạy nhảy chơi đùa trong phòng khách thấy Bạch Tiểu Cửu hậm hực ngồi xuống ghế sofa, liền nhao nhao ngồi xổm trước mặt cậu ta, chắp hai chân trước nhìn chằm chằm, cứ như đang xem một loài kỳ lạ hiếm thấy trên đời.
Bạch Tiểu Cửu dùng mu bàn chân móc lấy con Tưu Ngưu trước đó bị cậu ta tết đầy bím tóc nhỏ trên đầu, mỉa mai nói: "Nhìn cái gì? Nhìn cái gì? Chỉ có mày biết làm nũng mách lẻo!"
Công Dã Kí Vọng giả vờ như không hiểu cậu ta đang nói gì, cẩn thận báo cáo với Thời Kiến Hạ: "Bác sĩ nói tình trạng hồi phục của Tiểu Cửu rất tốt, nhưng trong thời gian ngắn tốt nhất vẫn không nên tham gia chiến đấu cường độ cao."
Thời Kiến Hạ khẽ gật đầu: "Ở nhà làm linh vật cũng tốt, đỡ phải suốt ngày hô hào đánh đấm, sợ người khác không biết cậu ta xuất thân từ ổ trộm."
Bạch Tiểu Cửu: "... Cô mới là linh vật! Cả nhà cô đều là linh vật!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play