Vĩnh Trang là một khu đô thị trong làng nằm ở rìa khu Thanh Hà.
Càng tiến gần đến mục tiêu, khung cảnh bên đường càng trở nên hoang vu. Không gian tĩnh lặng đến mức đáng sợ, khắp nơi đều tối om như mực, các ngôi nhà đều tắt đèn. Tiếng lốp xe lăn trên đường nhựa vang lên giữa bầu không khí tĩnh mịch nghe càng thêm chói tai.
“Phần lớn dân cư ở Vĩnh Trang là người nhập cư. Những căn nhà thấy được hầu hết đều đã cho thuê. Để kiếm thêm thu nhập, người dân địa phương thậm chí còn xây thêm nhiều tầng, khiến cấu trúc nơi này trở nên khá phức tạp.”
Vừa giới thiệu, Lâm Gia Phàm vừa xoay vô lăng, đỗ xe vào bãi đất trống bên đường.
Lúc này, Quách Chấn và Phan Sướng đã co người đứng đợi sẵn ở đấy. Thấy hai người bước xuống xe, họ nhanh chóng tiến lên đón: “Đội trưởng Lâm, tình huống xảy ra đột ngột nên bên đội đặc nhiệm không kịp điều động thêm người. Hiện tại chỉ có một đội trực ca đêm nay đến hỗ trợ.”
“Có tiếp viện không?” Lâm Gia Phàm thuận miệng hỏi một câu.
“Có cũng không đến kịp trong chốc lát.” Giọng Quách Chấn thoáng chút lo lắng: “Tôi vừa xem bản đồ chi tiết của Vĩnh Trang mà Bàng Quang gửi qua, đường nhánh nhiều vô số kể! Nếu bọn nghi phạm bỏ chạy, chúng ta khó mà chặn được hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT