Nụ cười còn chưa kịp thu lại trên gương mặt Chu Hồng đã cứng đờ nơi khóe miệng, kết hợp với ánh mắt đầy kinh ngạc của cô ta, hình ảnh ấy trông đến là buồn cười.
Lâm Gia Phàm cũng có chút bất ngờ, nhưng với những gì anh đã chứng kiến trong suốt tháng qua thì cảnh tượng này chẳng khiến anh cảm thấy quá ngạc nhiên.
“Cô La? Sao cô lại ở đây?” Cuối cùng, Bàng Quang thay mặt mọi người hỏi ra thắc mắc trong lòng.
“À, tôi thấy thôn Bá An phong cảnh hữu tình, nên tranh thủ đến đây ngắm cảnh mùa thu. Chụp hoa, chụp cỏ, chụp cây linh tinh thôi ấy mà.” La Tịnh Dao thản nhiên nói dối, tiện tay đưa điện thoại cho cậu cảnh sát trẻ đang bước tới: “Biết đâu lại chụp được thứ gì thú vị thì sao?”
“Thật á?!” Đôi mắt Bàng Quang sáng lên khi nhận điện thoại, nhanh chóng mở album ra và tìm thấy một đoạn video dài tận bảy phút.
Vừa nhấn phát, giọng nói của Thôi Đình Đình và Chu Hồng lập tức vang lên từ loa, rõ ràng và rành mạch, lọt vào tai tất cả mọi người.
“Ha!” Bàng Quang vui vẻ bật cười, cảm giác giống như chưa kịp thả câu mà cá đã tự nhảy lên bờ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play