Người đó là Thôi Đình Đình.
La Tịnh Dao mím môi, vẻ mặt không chút ngạc nhiên. Kết quả này vốn nằm trong dự liệu của cô, nên cũng chẳng gợn chút sóng nào trong lòng.
Bước chân của Thôi Đình Đình gấp gáp, thỉnh thoảng còn nhìn quanh một lượt, nhưng rõ ràng đầu óc của cô ta đang chất chứa tâm sự, có phần lơ đễnh, thành ra không nhận ra có một bóng người vẫn giữ khoảng cách theo sát phía sau mình.
Cuối cùng, vài phút sau, cô ta đi đến gần căn nhà gạch đỏ phía sau nhà kính của Chu Hồng, tiến lên vài bước và gõ vào cửa sổ kính.
Lúc đó, Chu Hồng đang lau người cho mẹ mình, bà cụ nằm liệt trên giường. Ngẩng đầu lên, cô ta thấy khuôn mặt vặn vẹo ngoài cửa sổ thì giật mình. Dù vậy, nét mặt của cô ta vẫn không thay đổi, chỉ khẽ thì thầm vài câu với người trên giường rồi đặt chậu nước qua một bên, chậm rãi bước ra ngoài.
Thôi Đình Đình vừa định lên tiếng thì Chu Hồng đã không buồn nhìn cô ta mà thản nhiên lướt qua người cô ta rồi đi thẳng về phía xa.
Không còn cách nào khác, Thôi Đình Đình đành lầm lũi theo sau, bước chân gấp gáp, chông chênh. Cuối cùng, cả hai người bọn họ dừng lại ở khu rừng nhỏ cách nhà gạch đỏ không xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT