Trước tiên ông ta đưa Khổ Cúc đi mua quần áo mới, lại đến tiệm tóc nhờ họ chải tóc cho Khổ Cúc, sau đó lo sợ bất an đưa Khổ Cúc về nhà.
Vợ ông ta Lâm Hảo mở cửa, thấy Khổ Cúc đứng cạnh Lục Lai Vượng, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó lập tức bật cười, khom lưng bế Khổ Cúc lên.
Trong lòng bà rất vui.
Một hơi bốn đứa con trai làm bà buồn rầu, tuy đã hết hy vọng sinh con gái nhưng nhìn người ta dắt tay con gái thì trong lòng lại ngứa ngáy, Lục Lai Vượng vừa nói muốn nhận nuôi con gái, bà liền đồng ý, mỗi ngày mong chờ Lục Lai Vượng bế con gái về nhà, kết quả không thấy động tĩnh gì.
"Cuối cùng ông cũng đem con về cho tôi rồi, từ ngày ông bàn chuyện này thì tôi vẫn luôn ngóng trông, chờ mãi chờ mãi. Quần áo và dây buộc tóc cho con gái tôi đã may rất nhiều mà chẳng thấy ông đem về, hôm nay tôi còn định nói nếu như ông không đem con gái về cho tôi thì đừng hòng ngủ trên giường nữa. Ông xem đi, tôi đã sai bọn nhỏ mang ghế nằm ra ngoài cho ông đó."
Lục Lai Vượng vừa nhìn, còn không phải sao.
Thấy bốn tên nhóc lấp ló thò đầu ra khỏi phòng, Lục Lai Vượng giả vờ nổi giận: "Ai dời ghế ra ngoài đấy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT