Một trăm đồng đối với Lục Lai Vượng mà nói không phải số tiền nhỏ, ông ta nhíu mày, nhưng cúi đầu nhìn Khổ Cúc trong lòng mình vừa xấu hổ vừa muốn khóc, ông ta lại cảm thấy một trăm đồng cũng không xá gì.
Dù sao cũng đã vất vả mấy năm rồi, còn hơn cả đời không có con gái.
Lục Lai Vượng khẽ cắn môi: "Được! Một trăm thì một trăm, tôi và đội trưởng sản xuất thôn anh sẽ đến thành phố một chuyến, hôm nay sẽ giải quyết chuyện này thỏa đáng."
Lục Lai Vượng về thành phố lấy tiền, Tôn Chiêu Đệ vui mừng tột độ, cô ta ngồi xuống bàn nhỏ trong sân, một năm một mười bàn bạc với Diệp Hòa Bình xem dùng số tiền kia như thế nào.
"Trước tiên giữ lại năm mươi đồng cho con trai cưới vợ, năm mươi còn lại cho con trai mua quần áo, lần trước đến thành phố thấy con trai người ta ăn mặc chỉnh tề, tôi cũng phải mua một bộ cho nó, sau đó mua một cân thịt, hai cân bột mì, chúng ta phải ăn một bữa thật ngon."
Không hề khó chịu hay không nỡ vì bán con gái.
Diệp Hòa Bình còn cao hứng hơn, chỉ cảm thấy không uổng công sinh ra đứa con gái Khổ Cúc, lần đầu tiên anh ta phá lệ ôm Khổ Cúc, hôn bẹp lên má Khổ Cúc một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play