Tôn Chiêu Đệ cảm thấy món đồ chơi này dù thế nào cũng không đáng giá hơn hai đồng tiền, ông già kia cảm thấy thứ này dù sao cũng là đồ trang sức của phu nhân địa chủ ngày trước, tại lúc này ông ta cần tiền gấp mới bán dễ dàng như vậy, thấp hơn ba đồng ông ta thật sự cảm thấy thiệt rơi quần cộc, cũng kiên quyết không chịu hạ giá thấp xuống.
Hai người lại trở lại điểm xuất phát.
Tôn Chiêu Đệ nói nửa ngày, miệng cũng mỏi nhừ, cuống họng đau rát, cô ta hơi hổ thẹn nhìn Diệp Hoàng Hoa: "Hoàng Hoa à, hoa cài áo này thực sự quá đắt, tiền hôm nay mẹ mang theo còn phải dùng cho việc khác, nếu con thật sự thích, lần sau chúng ta mua được không? Con nhìn này, đã nửa ngày rồi, trừ nhà ta ra cũng không có người thứ hai tới hỏi giá, không cần lo bị người khác mua về, lần sau chúng ta lại đến mua được không?"
Lần sau?
Nhỡ đâu có người mua mất thì sao?
Diệp Hoàng Hoa cũng không dám đánh cược, cô ta cũng không tin Tôn Chiêu Đệ nói có việc khác phải dùng, đời trước cô ta chưa từng đi theo Tôn Chiêu Đệ đến đây, lần nào cũng là Truyền Căn, hơn nữa mỗi lần trở về Truyền Căn đều là dáng vẻ đặc biệt thỏa mãn, Diệp Hoàng Hoa dám khẳng định Tôn Chiêu Đệ tiêu tiền cho Truyền Căn không ít. Dựa vào cái gì mua đồ cho Truyền Căn thì có tiền, còn mua cho cô ta thì có việc khác phải dùng rồi? Chẳng phải là cảm thấy cô ta là con gái nên không đáng ấy chứ!
"Con muốn cái này!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play