Cha Bạch mới uống ngụm trà, nghe tới đây suýt chút nữa thì bị sặc, mãi mới nuốt được ngụm trà xuống bụng, bụm miệng cười khanh khách, hai vai run rẩy không ngừng.
Không chỉ ông ấy phản ứng mạnh như vậy, ông cụ Bạch và ông cụ Tiêu ở bên ngoài nghe lỏm cũng phản ứng lại y chang ông ấy, thậm chí là cụ ông Bạch, ông còn nói sao thằng cháu nhà mình từ đó về sau lại có thói quen đi vệ sinh trước khi đi ngủ chứ, có lẽ là do như vậy.
Người duy nhất không cười chỉ có Bạch Minh Hàn.
Đây là lần hối hận không biết lần thứ bao nhiêu của anh, sao hồi đó không đi vệ sinh cơ chứ.
Diệp Ngư bị chú ba Diệp bắt ở nhà Diệp Tổ Quốc, bị bác cả Lưu Hồng Anh trông coi cả ngày, không chỉ mình bà ấy trông coi, mà còn sai Đậu Miêu cùng trông nữa. Diệp Ngư căn bản không tìm được cơ hội nào trốn về nhà xem xem, cho dù nghe thấy tiếng xe ô tô nổ máy ở đầu thôn, cô cũng chỉ có thể ngồi trong sân giương mắt nhìn về phía cửa đến là sốt ruột.
Ngóng trông mãi mới thấy được bóng dáng của chú ba Diệp, hai mắt Diệp Ngư lập tức sáng bừng lên, giống như một con cá thật sự bơi đến bên cạnh chú ba Diệp: “Cha, sao rồi ạ? Sao rồi ạ? Con thực sự cảm thấy, cuộc đời có quá nhiều điều không xác định, chuyện có thể làm năm nay thì đừng để sang năm sau, cha, sao rồi ạ?”
Chú ba Diệp lườm cô: “Sao rồi? Nếu như nói chuyện không được, cha còn tới gọi con về?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT